Lục Vô Ưu chỉ buột miệng nói bừa vậy thôi, biết nàng da mặt mỏng, dù có vẻ như cảm giác xấu hổ đang giảm dần nhưng lúc nào cần xấu hổ thì vẫn sẽ xấu hổ, ví dụ như không muốn cho hắn xem cơ thể sau khi làm xong, còn thích vùi mặt vào gối mềm — đương nhiên điểm này cũng rất đáng yêu, khiến người ta muốn hôn từ sau gáy, dọc theo xương cánh bướm đến tận xương cụt.
Xe ngựa chạy càng lúc càng xa trong sự xấu hổ nặng nề, nhưng rất nhanh đã bị chặn lại, sau đó bên ngoài vang lên tiếng đao, thương, kiếm, kích va chạm, tiếng đánh nhau, còn có tiếng người hét lớn lên: “Chính là chiếc xe ngựa này! Xông lên!”
Hạ Lan Từ muốn vén rèm lên xem: “Sao vậy?”
Lục Vô Ưu giữ nàng lại, giọng điệu bình tĩnh nói: “Đoán chừng là ám sát. Nàng đừng cử động, cũng không phải chuyện lớn gì…”
Hạ Lan Từ nói: “…? Chuyện này còn chưa tính là chuyện lớn sao!”
Lục Vô Ưu cười nói: “Ta đã đắc tội với toàn bộ quan trường Ích Châu, không biết bao nhiêu người bị liên lụy, lại thêm đám người liên quan đến Bình Giang Bá bị tước chức, những kẻ muốn giết ta để trừ hậu họa không phải ít, dọc đường đi chắc chắn sẽ không bình yên. Nhưng nàng đừng lo, hiện tại cũng không cần phải giấu giếm gì nữa, binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, cứ giết hết bọn chúng trên đường là xong.”
Hạ Lan Từ: “…!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT