Hạ Lan Từ nắm lấy bàn tay hắn đang chạm vào mặt mình.
“Vậy chàng định…”
“Cứ giả vờ đến Hoảng Châu thôi, sau đó trên đường đi thì đổi hướng về nhà, trở về tiêu dao hai năm trước, chờ Tiêu Hoài Trác gần chết rồi nói sau, nếu…” Khóe môi hắn gợn lên một nụ cười hơi mỉa mai: “Nếu ông ấy thật sự để cho Tiêu Nam Tuân lên ngôi, đoán chừng cách ngày mất nước cũng không xa, ta đang cân nhắc có nên như Kinh Kha hành Tần vương (*) nữa hay không. Nếu là Tiêu Nam Bạc thượng vị, thì ta sẽ xem lại. Nói thật, ta thật sự không quá thích bọn người Tiêu gia. Tiêu Nam Bạc và cha hắn mới là cùng một khuôn đúc ra, không phải hắn cùng chính phi của mình tình cảm sâu đậm sao, vậy là nàng chưa từng thấy qua hắn nuôi kiều thiếp ở ngoài thành rồi, nếu không là tiểu Lệ Quý Phi của hắn, à không, hiện giờ là Lệ Phi mới đúng, ta còn tưởng hắn đối với thứ mẫu của mình có ý gì đó. Đúng rồi, phụ tá ở phủ của Tiêu Nam Tuân có người của Tiêu Nam Bạc, vấy bẩn sự trong sạch của vị hôn thê hắn – tiểu thư An Định Bá để kéo dài hôn sự là biện pháp tên phụ tá kia đưa ra, chuẩn bị sau này lấy làm nhược điểm, đáng tiếc trên đường được nàng cứu nên người không có việc gì — thật đúng là thứ thối tha thì ở cùng một chỗ.”
(*) Kinh Kha hành thích Tần Vương (荆轲刺秦王) là một câu chuyện nổi tiếng từ thời Chiến Quốc, kể về Kinh Kha, một thích khách được Thái tử Đan của nước Yên phái đi ám sát Tần Vương Doanh Chính (Tần Thủy Hoàng). Dù tiếp cận Tần Vương thành công, Kinh Kha thất bại trong việc ám sát và bị giết. Điển tích này thường được nhắc đến như biểu tượng của lòng dũng cảm nhưng cũng là bài học về sự thất bại khi không quyết đoán và chuẩn bị kỹ lưỡng.
Hạ Lan Từ vốn đang muốn nói gì đó, nghe xong lại trầm mặc, trong mắt mơ hồ có chút ưu sầu.
Vị Đại Hoàng tử kia nàng cũng chưa gặp qua mấy lần, trong ấn tượng của nàng hắn bị Tiêu Nam Tuân khi dễ nhục nhã ác liệt, lại bởi vì Phụ hoàng có thành kiến mà có vẻ đặc biệt đáng thương, nhưng ai có thể nghĩ…
Lục Vô Ưu chạm vào mặt nàng xong, lại chạm lên tay nàng, cầm lấy ngón tay nàng cẩn thận vuốt ve, giống như đang cảm nhận gì đó, đồng thời giọng điệu thản nhiên nói: “Nhà ta bên kia, chính là nơi lúc trước ta từng nói với nàng, nghe có vẻ rất hoang đường, nhưng đúng thật là có một nơi… tự do như vậy. Nàng theo ta đến đó, đại khái không ai dám bắt nạt nàng, có người ham muốn, có thể trực tiếp đánh hắn, nàng muốn tự mình ra tay đều được…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play