Lục Vô Ưu đi theo phía sau nàng, không mảy may lo lắng: “Chỉ là đứa cháu không ra gì của Tế Vương phi mà thôi. Bởi vì cha hắn mất sớm nên Tế Vương phi nuôi dưỡng hắn như con trai, thường xuyên trêu chọc người này ức hiếp người kia. Không ngờ hắn lại dám tơ tưởng đến nàng, nhưng không sao, ta sẽ đi dọa hắn một chút.”
Rất nhanh sau đó, Hạ Lan Từ đã biết Lục Vô Ưu dọa người như thế nào.
Vị công tử phong độ dịu dàng ấy, trên gương mặt mang theo nụ cười dịu dàng nhưng vô cùng hờ hững, trong tay cầm theo một cái phi đao, xoay xoay giữa những ngón tay rồi nói: “Phải làm sao bây giờ đây, bị ngươi phát hiện rồi…”
Đối phương còn hét lên: “Lục Vô Ưu, ngươi mau thả ta ra! Nếu để cô mẫu của ta biết được, nhất định không tha cho ngươi…”
Lục Vô Ưu càng cười tươi hơn: “Đúng vậy, vì thế nên không thể để bà ấy biết.”
Hắn khẽ cúi người, dùng lưỡi dao lạnh lẽo nhẹ nhàng vỗ lên má đối phương, sau đó để lại một vết xước: “Vậy giết ngươi chẳng phải là xong rồi sao.”
Đối phương ôm mặt, co rúm người lại: “Ngươi dám! Đây… đây là giết người, ngươi không sợ sao…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT