Chỉ là da mặt có hơi đen hơn một chút, dường như hắn còn gầy đi nữa – có vẻ đồ ăn ở Ích Châu không được ngon cho lắm.
Nàng chăm chú nhìn hắn một lúc lâu, khẽ gật đầu, sau đó ngượng ngùng nói: “Chàng… gầy đi nhiều rồi.”
Còn chưa dứt lời, Lục Vô Ưu đã giữ lấy đôi vai cúi xuống hôn nàng, trong mắt tràn đầy ý cười.
Hạ Lan Từ không kịp phản ứng, đôi mắt mở to trong giây lát.
Sau đó nàng nghe thấy giọng nói trầm thấp của Lục Vô Ưu thì thầm ở bên tai: “Đúng là gầy đi… Có lẽ là do đói quá.”
Lần này không chỉ là hôn, ngón tay của Lục Vô Ưu còn nhẹ nhàng vuốt ve eo nàng, Hạ Lan Từ mềm nhũn cả người, không tự chủ mà lùi lại dựa vào bàn, nhưng sức lực của Lục Vô Ưu quá lớn, đến mức Hạ Lan Từ còn chưa kịp chú ý thì đã nghe thấy tiếng “loảng xoảng”.
Chiếc bàn trước đó vẫn còn nguyên vẹn đã nghiêng sang một bên, hộp phấn rơi lạch cạch xuống đất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT