Hạ Lan Từ vốn định nói không phải hắn có võ công cao cường sao, nhưng nghĩ lại thì dù sao hai người ‘song quyền khó địch tứ thủ’, đối phương đông người, có lẽ hắn cũng không thể đánh lại hết, nàng nhất thời hiểu rõ, càng cảm thấy vừa rồi nguy hiểm vô cùng, lập tức nắm chặt tay Lục Vô Ưu, thở dốc nói: “Chàng không sao…” Lời còn chưa dứt, nàng đã thấy trên cánh tay hắn có một vết thương đang chảy máu, chắc là vừa rồi khi đẩy văng người khác đã bị binh khí vô tình làm bị thương.
“Đợi đã…”
Hạ Lan Từ nhìn miệng vết thương của hắn thì lo lắng vô cùng.
Lục Vô Ưu tưởng nàng lo lắng cho các quan viên khác, nên nhanh chóng nói: “Là ta tự gây hấn, ta chạy rồi, bọn chúng chắc chắn sẽ đuổi theo ta trước, sẽ không gây khó dễ cho các vị đại nhân khác nhanh vậy đâu, bọn họ còn có thể bàn bạc thêm chút nữa… Chuyện lương thực cứu trợ trước đây, Thánh thượng đã phát giác có điều bất thường, nên phái ta tiện thể đến điều tra, tối qua ta đã truyền tin cho Tuần án Ngự sử, nhờ ông ấy phái binh đến, nhưng có lẽ còn chưa đến… Vừa rồi nhiều người quá, ta không tiện dùng võ công, giờ phải dẫn dụ bọn chúng rời đi trước…”
Hắn còn chưa dứt lời thì truy binh đã đuổi đến nơi.
Lục Vô Ưu nói tiếp: “Lên đây, ta bế nàng.”
Hạ Lan Từ nhớ đến vết thương trên cánh tay hắn, lập tức nói: “Không cần, ta có thể chạy được, chàng chạy mau, đừng nhiều lời!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT