Khi nhìn thấy con thú đồng này được lấy ra, tất cả mọi người trong điện đều ngây ngẩn cả người. Tính tình Phù Nam không thích khoe khoang, huống chi nàng cũng không cảm thấy đây là vốn liếng để khoe khoang, cho nên chuyện nàng nắm giữ ấn giám thành chủ, chỉ có nàng và A Tùng biết được.
Tay Phương Quyến xách hòm thuốc hơi run rẩy, nàng không thể tưởng tượng được thành quả nỗ lực nhiều năm qua của thành chủ đại nhân lại bị nàng nắm trong tay.
Nàng biết cái này tượng trưng cho cái gì sao?
Thành chủ đại nhân... Hắn biết cái này tượng trưng cho cái gì sao?
Tân Chức cau mày, nhìn chằm chằm Phù Nam, không nói một lời.
Trong điện không gió, tay áo Hà Vi to lớn lại hơi phiêu đãng, hắn đưa tay chạm mặt nạ màu trắng, trong đôi mắt giấu hắn hiện lên một tia quang mang không hiểu.
Phù Nam lần này đi, chỉ cần đi cùng một người, nhưng sau khi bốn thủ hạ của A Tùng nhìn thấy ấn giám của Viễn Tẫn Thành, hồi lâu không có hành động.
Trong điện nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm Phù Nam như vậy, cuối cùng nàng vẫn không đủ bình tĩnh, chưa thấy qua cảnh tượng hoành tráng gì, lông mi khẽ rủ xuống, chỉ nhẹ nói: “Ta chỉ hy vọng có thể cứu A Tùng.”
Cuối cùng, vẫn là người áo đen từ đầu đến cuối đều giữ im lặng đi ra.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play