Nhưng đêm nay trăng quá sáng, đem những bông hoa màu đen kia cũng chiếu đến ngân quang rạng rỡ, nhìn xa căn bản vô pháp tìm được biến chủng màu trắng.
Phù Nam nghiêng người ôn nhu nói với Mặc Hoa: “Mặc tiên sinh, chúng ta đi vào đi.”
Trong gió trăng, giọng nói trầm trầm của Mặc Hoa vang lên: “Ừ.”
Phù Nam vừa vào trong biển hoa U Cổ, bên cạnh nàng đã sáng lên hào quang sát trận, nàng đã sớm chuẩn bị, pháp thuật màu vàng của Ngự Ma từ trong tay nàng phóng thích ra, tạm thời mở ra một lỗ hổng trên sát trận.
Đối phương cũng không có tới quá nhiều người... Ma tộc tu vi Kim Đan trở xuống không có cách nào bay nhanh như vậy, trong vòng một hai ngày chạy tới địa phương vắng vẻ này.
Tiếng chuông vang lên, như sương mù rối loạn, giữa đám hoa mặt người màu đen có một vị nam tử áo bạc và một nữ tử váy lam đang đứng. Hai người này có khí chất không tầm thường, bọn họ thấy sát trận do bọn họ hợp lực bố trí ra bị đánh lui thì đều có chút khiếp sợ.
"Ngự Ma Pháp Thuật, thú vị... thú vị... người tu luyện pháp thuật này sẽ trợ giúp ma quỷ dơ bẩn kia sao?" Nam tử áo bạc dán chuông bạc lên hai gò má của mình, thấp giọng cười nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT