Hà Vi đang định nói chuyện, Phương Quyến đã nhích lại gần, nàng nhìn cánh tay của A Tùng, khẽ nhíu mày nói: “Thuốc trị thương ở đây bôi không đều, Phù Nam dùng thuốc trị thương gì, mua ở hiệu thuốc trong Viễn Tẫn Thành sao? Có thể đảm bảo hiệu quả cầm máu không? Sao còn có máu chảy ra? Cho dù là thành chủ đại nhân cũng không chịu nổi liên tục mất máu.”
Nàng đổ ập xuống một loạt các vấn đề, Phù Nam cũng không biết trả lời vấn đề nào trước, chỉ ngơ ngác đứng ở một bên, nhẹ giọng nói: “Thuốc... Là tự ta điều phối, vết thương của hắn có chút vấn đề, việc này ta đang muốn nói với các ngươi...”
Phù Nam vừa nói xong, Phương Quyến đã vươn tay ra, cầm lấy băng vải, muốn xử lý vết thương trên ngực A Tùng một chút.
Không ngờ nàng vừa tới gần, vết thương trên ngực A Tùng lập tức thò ra hắc tuyến, có lẽ là Phù Nam cách hắn gần, hắc tuyến này mới không lập tức phát động công kích, Phù Nam rất nhanh ấn hắc tuyến kia trở về.
Nhưng chỉ dựa vào cái liếc mắt nhìn gần đó, cũng đủ để Phương Quyến nhìn ra manh mối.
"Lam Minh Điệp!" Nàng kinh hãi cao giọng nói, “Khó trách thành chủ đại nhân bị thương chưa khỏi, độc này sẽ ức chế thân thể tự chữa lành.”
Có thể nhận ra độc tượng Tử Minh Điệp này, đối với dược sư Ma Vực mà nói đã là khó được, nhưng Phù Nam nghe xong, lông mày vẫn nhíu lại.
Tử Minh Điệp là biến chủng của Lam Minh Điệp, độc tính mạnh hơn trăm ngàn lần, độc Lam Minh Điệp không đủ để gây tổn thương cho thân thể U Minh, thuốc giải của cả hai cũng không giống nhau.
Hai loại điệp độc này rất giống nhau ở miệng vết thương, chỉ là Tử Minh Điệp độc sinh ra thiên quang màu lam tím, độc Lam Minh Điệp là thiên quang màu lam, hai loại chỉ có khác biệt rất nhỏ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT