Cả phòng đều là hương vị của Moscow.
Tuy rằng chỉ là một bát canh rất bình thường, cũng không đáng giá gì, cũng không phải đặc biệt có giá trị gì mà giới thiệu cho người khác.
Nhưng đối với người rời xa quê hương mười năm, đến đất nước Ấn Độ xa xôi này, có cô gái vì anh tự tay làm món ăn này khiến cho cổ họng Trình Mục Vân cũng có chút nghẹn lại.
Nhưng chính phiến lá cây mê điệt hương màu xanh thẫm giữa bát canh đang nghi ngút khói kia nhắc nhở anh rằng, đây là Ấn Độ.
“Đây là lá mê điệt hương?” Anh nhìn phiến lá trong bát canh sau đó liếc mắt nhìn cô.
Ôn Hàn ừ một tiếng, có chút chột dạ.
Cô đương nhiên không thể nói cho anh biết, là bởi vì nhớ tới lúc đầu Agassi có đánh giá về anh rằng : cho tới tận bây giờ chưa thấy qua người đàn ông nào có ánh mắt có thể đẹp như vậy, như mê điệt hương vậy, chỉ cần đôi mắt ấy nhìn vào cậu một lần thôi sẽ khiến cho cả người cậu đều nóng lên. Nhưng quan trong nhất là cây mê điệt hương biểu tượng cho sự trung thành trong tình yêu, cô rất thích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT