Bây giờ là giữa trưa, Phó Nhất Minh đang ngồi ở phía ngoài vườn hoa hướng dương đang tự hỏi xem có nên tiếp tục đi bộ về phía trước, hay vẫn là đơn giản trở về chiếc xe cùng với Trình Mục Vân và Ôn Hàn bằng chiếc xe ba bánh vừa đi tới đây, Trình Mục Vân đã mang theo người phụ nữ của anh ta từ trong cánh đồng hoa hướng dương đi ra. Trình Mục Vân còn muốn hôn Ôn Hàn…
Người ngồi xung quanh đều cúi đầu, đá đá những viên đá nhỏ dưới chân, cũng không muốn phá vỡ hình ảnh này. Ôn Hàn nhìn thấy hắn , lập tức đẩy Trình Mục Vân ra.
Phó Nhất Minh bởi vì thân phận bản thân quá nguy hiểm, cho tới bây giờ cũng chưa từng có bạn giá, nhưng nhiều năm như vậy có cái gì chưa thấy qua. Thậm chí là ánh mắt của Ôn Hàn nhìn Trình Mục Vân cũng giống như chị ruột của hắn nhìn anh ta, chẳng qua Ôn Hàn may mắn hơn nhiều, theo một khía cạnh nào đó mà nói, cô ấy chiếm được Trình Mục Vân.
Vì bối cảnh sạch sẽ? Hay vẫn là có nguyên nhân gì khác ? Không thể biết được, cũng không ai muốn tìm hiểu làm gì.
Những người thích theo đuổi những điều như, “Vì cái gì mà yêu?” “Yêu khi nào?” “Yêu nhiều bao nhiêu?” chính là phung phí phần lớn sinh mệnh của mình rồi, mà những người giống như bọn họ thì thiếu nhất chính là sinh mạng và thời gian, không có ai có thể so với bọn hắn biết rõ ý nghĩa sâu sắc của giờ khắc này.
Giờ khắc này, còn có người giữ được tính mạng của mình cũng coi như là điều kỳ diệu rồi. Còn lại những gì kèm theo với sinh mệnh đó cũng chỉ là những thứ tặng kèm theo mà thôi.
Không biết Trình Mục Vân từ năm 15 tuổi đã bắt đầu thủ giới rồi thì người đàn ông này đối với hai chữ tình yêu hiểu biết thế nào đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play