Tiết Tử : Mộng dài ai sớm tỉnh, đời ta ta biết ta

“Mộng dài ai sớm tỉnh, đời ta ta biết ta.” (Vô đề – Khổng Minh)

“Sao?” Anh kinh ngạc, “Thượng sư cũng đã đọc qua Tam Cố Thảo Lư sao?”

Cao tăng vẫn tiếp tục nói, “Nhân sinh giống như một giấc mộng dài, người đã làm gì, vô luận tốt hay xấu, cũng chỉ có chính người rõ ràng nhất. Ta nói không sao chứ?”

“Không sai.” Anh híp hai mắt lại, lấy hai tay che đi chút ánh sáng đang hắt vào tầm mắt kia.

“Những chuyện trước đây của cậu cũng thật sự là thú vị.” Cao tăng nhìn anh, “Đúng là người trẻ tuổi. Theo như lời cậu nói thì trong quá khứ, cậu đã từng làm việc ác hay làm việc thiện thì chính tự bản thân cậu rõ nhất. Cậu vì cái gì mà tới nơi này? Khi nào thì sẽ rời đi? Những điều đó cũng không cần nói cho ta biết.”

Cao tăng khẽ cười.

Cảnh vật xung quanh đều vẫn im ắng như vậy.

Trình Mục Vân ngồi một lát, từ bên người cao tăng đứng dậy, một mình vượt qua các cánh cửa, đi qua một đoạn đường đá đầy ánh mặt trời, cuối cùng đi vào một đền thờ lớn. Nơi này chùa miếu luôn âm u, bên trong dường như không thấy được ánh mặt trời.

Chỉ có ánh sáng hắt ra từ những ngọn đèn.

Những Lạt Ma nhỏ tuổi vẫn đang quỳ gối trên nền gạch tụng kinh, phía sau là bức họa với nhiều hoa văn khác nhau, bốn phía có hai người đứng canh ở những con đường hành lang thông ra bên ngoài. Nơi này là chỗ hẻo lánh, chỉ là buổi chiều là lúc ngẫu nhiên du khách vào đây nhiều nhất, những du khách mang balo trên lưng với đám tiểu tăng này giống như người ở hai thế giới, dưới ánh sáng mờ nhạt từ ngọn đèn âm thầm đánh giá lẫn nhau.

Chỉ có mình anh rủ mắt xuống, nhìn thoáng qua mấy vị khách này.

Trong mắt những du khách kia, anh cũng chỉ là một Lạt Ma trưởng thành, mặc một thân màu đỏ, bên ngoài khoác lên áo choàng màu tìm đỏ, cùng với những Lạt Ma ít tuổi kia hoàn toàn khoác biệt.

Anh đi ra đại điện, dọc theo con đường đá đi về phía trước.

Trình Mục Vân.

Anh vì cái gì mà tới nơi này.

Vì cái gì mà thuyết phục lão Lạt Ma, để cho chính mình lấy thân phận người tu hành, ẩn thân ở nơi này?

Đáp án của những vấn đề này, chỉ tự bản thân anh ta mới biết được.

Người từng trở về từ địa ngục, đi qua núi đao biển lửa, con người tài năng như thế giờ lại đang đứng ở nơi này, thế gian cũng không phải là hư ảo, nay vẫn còn có người muốn mạng của anh ta, cũng có người muốn lưu lại mạng sống của anh ta, làm sao mới có thể giải đáp được tất cả?

Bỗng nhiên có một vệt sáng màu vàng xẹt qua trong nháy mắt..

Anh theo phản xạ nghiêng đầu nhìn lại, người đó di chuyển nhanh qua những “chuyển kinh luân” , là một cô gái mang theo chiếc mũ trắng che nắng, dùng tay lướt qua những  “chuyển kinh luân” màu vàng kia, trong miệng còn lẩm bẩm cái gì đó.

Trình Mục Vân đưa lưng về phía ánh nắng, nhìn cô đang bước đến trước mặt mình, toàn bộ thân thể vẫn duy trì một loại trạng thái phòng bị chờ phát động, con dao phòng thân trượt từ cánh tay xuống lòng bàn tay. Cô gái trẻ kia vòng vo hết các ống kinh cuối cùng cũng ngẩng đầu nhìn anh, nở một nụ cười thân thiện, hai tay tạo thành chữ thập thành kính, cúi đầu hướng anh thi lễ, “Buổi chiều tốt lành, Lạt Ma.”

Giọng nói vô cùng kỳ lạ, cách dùng từ cũng vô cùng kỳ quái, giống như là người nước ngoài học nói tiếng Trung vậy.

Nhưng nhìn qua hình dáng ngũ quan của cô lại rất giống người Trung Quốc. Phía sau vẫn có người qua lại như thường, văng vẳng trong các đền thờ là khúc ca nhà phật không dứt.

Trình Mục Vân đưa lưng về phía ánh nắng , từ từ đem hai tay tạo thành chữ thập, con dao ẩn trong lòng bàn tay, hơi cúi đầu với cô gái kia. Động tác của anh nhẹ nhàng , ngay cả tiếng ma sát quần áo cũng không có.

…Đây là lần đầu tiên Ôn Hàn nhìn thấy Trình Mục Vân.

Khi đó cô thật sự nghĩ rằng anh là một Lạt Ma. Sau khi biết chân tướng…cô cũng cho rằng, Trình Mục Vân là người đàn ông có Phật tính nhưng lại giống như một con rắn. Nepal có một loài rắn cổ nhỏ, dài hẹp, hai bên sườn lõm vào,đuôi màu đỏ tươi, thường di chuyển ở trong khu vực rừng sâu rậm rạp.Trình Mục Vân cho cô cảm giác anh là một con rắn như vậy, một con rắn ngủ say ẩn mình dưới bàn tay phật tổ.

Việc ác khó làm, không lo lắng quỷ thần.

Nepal: là một quốc gia nằm kín trong lục địa tại vùng Himalaya ở Nam Á có phần chồng gối với Đông Á, giáp biên giới với Tây Tạng của Trung Quốc ở phía bắc và Ấn Độ ở phía nam, đông và tây.

Chuyển kinh luân  là những ống đồng cao từ 0,5 đến 1m, hình tròn, màu vàng, bên ngoài có hoa văn muông thú,bên trong đựng đầy kinh phật.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play