Trở về Kim Phúc Viện, Tiết Nghi Ninh thấy bà vú đang ngồi bên hiên, cùng Bảo Châu cho thỏ ăn.
Đó là một con thỏ trắng được phòng bếp mang đến, nhốt trong lồng sắt nhỏ, chuyên để cho Bảo Châu chơi đùa. Lúc này bé đang cầm một lá cải trắng, dè dặt đưa vào giữa song lồng. Con thỏ nhanh chóng thò miệng ra, líu ríu cắn lấy lá cải, ăn đến bụng phình lên. Bảo Châu cười thích chí, tiếng cười trong trẻo lan khắp sân viện.
Hôm nay bà vú còn đặc biệt điểm cho bé một chấm hồng nhạt giữa trán, lại thay cho nàng một bộ đồ mới may đầu thu, đầu đội mũ lão hổ đỏ rực, thân mặc áo bông thêu mẫu đơn cùng váy hồng phấn. Màu sắc tươi sáng, dáng vẻ đáng yêu lại tươi vui, rõ ràng là cố tình ăn mặc cho xinh xắn hơn thường ngày.
Bà vú là người tâm tư tinh tế, một tay nuôi nấng Bảo Châu, trong lòng vẫn luôn mong cô nương nhà mình có thể được phụ thân yêu thương, bởi vậy ngấm ngầm dụng tâm không ít.
Tiết Nghi Ninh lại chỉ thấy chua xót. Nàng không muốn con gái mình phải phí tâm phí sức đổi lấy chút vui lòng từ phụ thân. Hoặc có lẽ, dù có phí tâm cũng vô ích.
Nàng bước đến, ngồi xổm xuống bên cạnh con, khẽ cười nói:
“Bảo Châu nhà ta thật xinh đẹp, đến nỗi nương nhìn cũng ngẩn ngơ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play