Hai tháng sau, thư hồi âm của Lạc Tấn Vân cuối cùng cũng đến.
Lão phu nhân nhận được tin, lập tức cho người gọi Tiết Nghi Ninh tới, bảo nàng đọc từng chữ cho mình nghe.
Lạc Tấn Vân xưa nay không thích văn vẻ, thư gửi cho lão phu nhân lại càng giản dị rõ ràng, câu từ mạch lạc, không chút quanh co.
Tiết Nghi Ninh cầm thư, chậm rãi đọc:
“Thư đã nhận, bái kiến mẫu thân. Người tên Hoắc Trừng, nhi tử từng nghe đại lý tự khanh Từ đại nhân nhắc tới, quả là người trung hậu, có chí, lại xuất thân danh môn, tương lai ắt có tiền đồ rộng mở. Nếu Tấn Tuyết bằng lòng, thì có thể định hôn sự. Còn công tử phủ Vệ Quốc công, nhi tử cho rằng chỉ là hạng con cháu ăn chơi tầm thường, Vệ phủ nề nếp lỏng lẻo, người kế nghiệp không có, trong vòng hai mươi năm tất suy, mẫu thân không cần phải suy xét.”
“Hiện tại nhi tử ở Liêu Đông mọi việc đều ổn, mong mẫu thân chớ nhớ mong. Đợi khi Tấn Phong hồi kinh, mong mẫu thân dặn dò kỹ càng việc học hành của Tỏa Nhi, không chỉ phải đọc sách hiểu lễ, cũng nên mời sư phó dạy võ, để ngày sau văn võ đều thông, tránh sai sót trong lựa chọn đường đi.”
“Tấn Tuyết tính tình đơn thuần, làm việc dễ xúc động. Nay sắp xuất giá, xin mẫu thân nhắn nhủ nàng phải nghĩ cho thật kỹ, chớ tái phạm lỗi lầm như với Đào Tử Cùng khi trước.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT