Tiết Nghi Ninh hừ khẽ một tiếng, nhẹ nhàng vuốt ve chiếc đàn như trân bảo, rồi không nhịn được gảy khẽ một cái, âm rung ngân dài vang lên một tiếng trầm u, như tiếng oán xa xăm vọng lại.
Sau đó nàng mới chợt nhớ, hắn từng nói rất rõ ràng rằng chán ghét tiếng đàn nàng gảy.
Nàng ngẩng đầu nhìn hắn, nghiêm túc nói:
“Đa tạ tướng quân đã chịu nhọc lòng, đưa đàn về cho ta.”
Nàng đương nhiên hiểu rõ, sơn phỉ còn chưa bắt hết, án diệt phỉ vẫn đang điều tra, mọi vật thu được đều phải kê khai làm tang vật. Chiếc đàn này có thể sớm trở về tay nàng, tất nhiên là do hắn tự mình can thiệp.
Nghe nàng nói lời cảm tạ, Lạc Tấn Vân ngẩng đầu, thản nhiên đáp:
“Nàng vốn là thê tử của ta. Đàn của nàng, cũng là của ta. Ta đem về, chẳng phải là điều nên làm sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT