Sáng sớm hôm sau, Tiết Nghi Ninh cùng Lạc Tấn Vân cùng nhau về Tiết phủ.
Lạc Tấn Vân dừng chân trước cửa thùy hoa, vừa liếc mắt đã thấy nàng, búi tóc cài đầy trâm ngọc, châu ngọc rực rỡ, cả người mặc bộ váy gấm màu đinh hương thêu dây tơ và hoa triền chi, lại không giống thường ngày hay mặc áo tay rộng, mà thay bằng kiểu tay áo bó đang thịnh hành trong kinh thành dạo gần đây.
So với tay áo rộng thướt tha, bộ váy tay bó này tuy kém vài phần hoa lệ đoan trang của phụ nhân, nhưng lại thêm vài phần trẻ trung nhẹ nhàng của thiếu nữ. Mà thân hình nàng lại mảnh mai yểu điệu, càng hợp với kiểu áo bó này, mỗi bước đi đều mang theo một dáng vẻ khác biệt, phong thái động lòng.
Chỉ khi nào về nhà mẹ đẻ, thấy người thân, nàng mới chịu khó trang điểm như thế. Ở Lạc phủ thì không, kể cả khi trước kia hắn vừa từ biên quan trở về, cũng chưa từng thấy nàng tỉ mỉ chải chuốt như vậy.
Lạc Tấn Vân thu ánh mắt lại, trầm mặc bước lên ngựa, đi trước.
Tiết Nghi Ninh an tĩnh ngồi trong xe ngựa, không nhịn được mở chiếc hộp gấm bên cạnh ra, nhìn lại cây trâm phượng đính đá xanh bên trong là lễ vật nàng chuẩn bị để tặng cho muội muội.
Hôm nay Lạc Tấn Vân không nói muốn về sớm, nàng đoán chắc mình có thể ở nhà mẹ đẻ lâu hơn một chút…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play