Mấy ngày sau, Chu ma ma bị sắp xếp ở một gian phòng dành cho hạ nhân trong hậu viện, chức quyền trong tay cũng bị thu lại, mỗi ngày chẳng có việc gì để làm, chỉ bảo là “dưỡng thương”. Rõ ràng là vì niệm tình bà ta từng có công nuôi dưỡng Lạc Tấn Vân, lại là người già trong phủ, nên mới để bà an hưởng tuổi già, còn chuyện khác thì đừng mong tới nữa.
Vết thương ở tai Chu ma ma cũng không nghiêm trọng, bà từng tìm Lạc Tấn Vân xin nói lại chuyện cũ, nhưng bị bác bỏ, chỉ bảo bà dưỡng thương cho tốt. Bà lại đi tìm lão phu nhân, nhưng cũng vô dụng. Trong phủ rất nhanh đã lan ra tin, bà vú này thực sự bị “dưỡng lão” rồi.
Đám hạ nhân nghị luận xôn xao, phần lớn đều cho rằng bà ta thật sự quá ngang ngược, đến cả nha hoàn của phu nhân cũng dám đánh, mà không xem xem giờ ai mới là người quản lý hậu viện. Bà ta là bà vú của tướng quân, chứ đâu phải bà vú của phu nhân nhà khác, mà tướng quân là nam nhân, làm sao có thể nhúng tay vào chuyện hậu viện?
Buổi chiều, lúc Tiết Nghi Ninh rảnh rỗi, Ngọc Khê đến kể với nàng:
“Hồi nãy nô tỳ đi qua nhà bếp, thấy Như Ý. Nàng ta đợi nô tỳ giữa đường, còn khen màu phấn má trên mặt nô tỳ đẹp, hỏi mua ở đâu, nói nàng cũng muốn đi mua một hộp.”
Tiết Nghi Ninh không lên tiếng, Tử Thanh hỏi:
“Thế ngươi trả lời thế nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT