Mấy năm trước, dì bên ngoại của tẩu tẩu mất bệnh qua đời. Khi ấy tẩu tẩu vẫn chưa xuất giá, nhưng đã đính hôn, nên mẫu thân sắp xếp cho nàng đi cùng ca ca đến viếng tang.
Trùng hợp Bình Nam vương phủ có quen biết với nhà bên ngoại của tẩu tẩu, nên Bùi Tuyển cũng đi theo.
Trên đường về, có đoạn ngang qua một hồ nước ven thành, mấy người xuống xe nghỉ chân. Nàng thấy mặt hồ xanh biếc, ven hồ trồng mấy cây hạnh hoa, gió hồ thổi tới, hạnh hoa rơi lả tả như mưa, cảnh sắc tươi đẹp vô cùng. Nàng quay sang ca ca, bảo muốn dựng một căn tiểu viện ở nơi đó, dùng hoa hạnh ủ rượu, dùng nước hồ nấu trà chắc chắn sẽ có một phong vị rất riêng.
Ca ca cười, nói:
“Cho muội dựng thì cũng uổng công, không mấy năm nữa là gả đi rồi. Có ý đó thì để sau này nói với phu quân của mình.”
Nàng vừa xấu hổ vừa bực, xoay người chui lại vào trong xe, cũng chẳng kịp nhìn thêm cảnh ven hồ kia vài lần.
Nhưng đến năm sau quay lại, nàng phát hiện nơi ấy đã có một tiểu viện bằng trúc dựng lên, hòa cùng cảnh hồ nước và cây hạnh, lại càng thêm phần phong nhã. Trước sân có bàn đá, ghế đá, bên cạnh còn có một giếng nước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT