Lạc Tấn Vân không đi theo lời hắn nói, mà dứt khoát chất vấn, giọng thẳng thừng:
“Bằng hữu gì mà tự dưng đưa ngươi tranh chữ? Đưa để làm gì? Hay là… ngươi nhận hối lộ?”
Lạc Tấn Phong chạm phải ánh mắt sắc lạnh của huynh trưởng, nhất thời hơi chột dạ, vội vàng xua tay giải thích:
“Không không! Tuyệt đối không phải hối lộ! Nếu thật là thế, đệ dám mở miệng với huynh sao? Là Tiền lão tam, huynh còn nhớ không? Hắn mượn đệ tiền, giờ làm ăn thua lỗ, không có bạc trả, liền mang mấy bức tranh chữ ra gán nợ, nói là hàng quý khó kiếm.
Hắn còn bảo những thứ đó đáng giá năm trăm lượng bạc! Đệ thì chẳng biết thật giả ra sao, nên mới muốn nhờ người có mắt nhìn giúp đừng để đệ bị lừa là được.”
Có lẽ đã tin lời hắn nói, Lạc Tấn Vân cũng không hỏi gì thêm.
Lúc này, Lạc Tấn Phong mới quay sang Tiết Nghi Ninh, cười lấy lòng:
“Thế nào, tẩu tẩu? Giúp đệ xem thử một phen được không?”
Tiết Nghi Ninh nhẹ giọng đáp:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT