Chu Ma Ma có chút ngượng ngùng, vội vàng lục soát quần áo nhưng không tìm thấy vật gì khả nghi, lúc này mới rời đi, tiếp tục tìm kiếm ở chỗ khác.
Ngọc Khê nhịn không được mà ấm ức khóc lên, nhưng Tử Thanh vẫn giữ được chút bình tĩnh, nàng lập tức ngồi xổm xuống, nhặt hết những đồ riêng tư kia bỏ lại vào trong rương.
Cả căn phòng, ngoài tiếng lục soát của Chu Ma Ma và Như Ý, cùng với tiếng Ngọc Khê thút thít khóc, thì yên tĩnh đến lạ thường.
Chu Ma Ma lật tung chiếc rương lúc nãy, tự biết mình hành xử thất lễ, trong lòng hiểu chỉ khi tìm ra được thứ gì đó mới có thể gỡ gạc, vì vậy càng lục soát kỹ lưỡng hơn.
Chẳng bao lâu, Như Ý bỗng kinh hô: “Phía dưới có thứ gì đó!” Nói rồi liền từ dưới gầm giường lôi ra một con búp bê nhỏ.
Chu Ma Ma lập tức giật lấy, đưa đến trước mặt Lạc Tấn Vân, vội vàng kêu lên: “Tướng quân, tìm thấy rồi!”
Lạc Tấn Vân nhận lấy con búp bê, Tiết Nghi Ninh cũng hơi liếc mắt nhìn về phía đó.
Đó là một con búp bê vải hình nữ tử kiều mị, trên đầu cài một cành hoa đào, da trắng như tuyết, môi đỏ thắm, trông vô cùng quyến rũ. Trên bộ y phục màu hồng nhạt có thêu hai hàng chữ gì đó, nhưng nàng nhìn không rõ.
Thế nhưng, nàng không biết con búp bê này từ đâu mà có.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT