Lạc Tấn Tuyết một lần nữa uy hiếp Tiết Nghi Ninh, ép nàng không được nói cho Lạc Tấn Vân.
Kết quả, đến ngày thứ ba, chuyện này vẫn bị Lạc Tấn Vân phát hiện.
Lạc Tấn Tuyết lại giở trò cũ, lén mang theo hơn trăm lượng bạc cùng giả làm nha hoàn trốn ra ngoài. Không ngờ lần này lại bị mụ mụ trông giữ cửa viện phát hiện, lập tức bắt quả tang và giao nàng cho Lạc Tấn Vân.
Một cô nương mười mấy tuổi như nàng sao có thể chịu nổi sự ép hỏi của Lạc Tấn Vân. Cuối cùng, nàng khai hết mọi chuyện—rằng trong lòng đã có người, thà tư bôn* cũng không muốn gả vào Phủ Công Chúa.
(*Tư bôn: tự ý bỏ trốn theo người yêu, không theo hôn sự do gia đình sắp đặt.)
Lạc Tấn Vân tất nhiên giận dữ, lập tức bắt giữ tất cả nha hoàn bên cạnh nàng, hạ lệnh khóa chặt cổng viện, nghiêm cấm bất cứ ai ra vào. Hắn chỉ để lại một câu sắc lạnh: “Hoặc là chết, hoặc là gả.”
Ngày hôm đó, Tuệ Phúc Viện từ chiều đến tận nửa đêm đều náo loạn không yên. Hoàng Thúy Ngọc còn đích thân đến tìm Tiết Nghi Ninh để hỏi thăm tình hình.
Nhưng Tiết Nghi Ninh chỉ yên lặng ngồi trong phòng kiểm toán sổ sách, dường như không hề có chút hứng thú nào với chuyện này. Mãi đến chạng vạng, khi ánh chiều tà dần tắt, sắc hoàng hôn phủ xuống làm căn phòng thêm mờ nhạt, nàng mới buông sổ sách xuống, lặng lẽ nhìn ra cửa sổ, hướng về phía Tuệ Phúc Viện.
Đêm đó, nàng có một giấc mơ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT