Sáng ngày hôm sau, Tiết Nghi Ninh tỉnh dậy liền cảm thấy ánh sáng trong phòng hôm nay dường như rạng rỡ hơn thường lệ.
Nghiêng đầu nhìn sang, thấy Lạc Tấn Vân chẳng biết đã tỉnh từ khi nào, đang im lặng nhìn nàng. Nàng bất ngờ hỏi:
“Ta dậy muộn sao?”
Lạc Tấn Vân mỉm cười:
“Không, ta vừa mới xuống giường nhìn ra ngoài một chút, tuyết rơi rồi.”
“Tuyết rơi?” Trong giọng nàng mang theo vài phần mừng rỡ, liền vội vàng nói  “Ta muốn xem!”
“Mặc thêm áo đã.” Hắn nhắc, rồi cũng xuống giường, lấy chiếc áo choàng viền lông cáo trắng mang đến khoác lên cho nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play