Sau đó, nghe nói Lạc Tấn Vân theo chân Trường Sinh vội vã rời phủ, đến khuya vẫn chưa thấy về.
Mãi đến hôm sau, Ngọc Khê mới lặng lẽ dò hỏi được ít nhiều tin tức từ chỗ A Quý.
Thì ra Hạ Liễu Nhi ngã bệnh, nghe đâu bệnh cũng không nhẹ, suốt đêm mê man gọi “Tướng quân”, Trường Sinh liền vội vã tới tìm Lạc Tấn Vân. Lạc Tấn Vân vừa nghe nàng lâm bệnh liền lập tức tới đó.
Vào đến nhà, hắn vào phòng nhìn Hạ Liễu Nhi, còn A Quý thì không được theo vào, chỉ có thể đứng chờ bên ngoài. Qua gần nửa canh giờ, Trường Sinh thấy hắn ngáp dài buồn ngủ, mới kêu lui xuống nghỉ. A Quý mệt quá liền ngủ thiếp đi.
Khi tỉnh lại, trời đã rạng sáng. Trường Sinh gọi hắn dậy, vừa mở mắt ra đã thấy Lạc Tấn Vân đứng đợi ngoài sân, có vẻ cũng vừa từ trong phòng bước ra.
Nói cách khác, đêm qua Lạc Tấn Vân đã ở trong phòng Hạ Liễu Nhi suốt một đêm. Bọn họ làm gì trong đó, A Quý không rõ. Nhưng lúc chia tay, Hạ Liễu Nhi mặc áo khoác mỏng, tóc xõa, tiễn ra tận cửa phòng, ánh mắt quyến luyến chẳng rời, nhìn bộ dáng ấy, nào giống người vừa trải cơn bệnh nặng?
Ngọc Khê xưa nay vốn chẳng ưa Hạ Liễu Nhi, trong lòng đã đầy oán khí, lúc này nghe xong không khỏi nghiến răng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play