Thu Cúc ngẩn người, cảm thấy lời nói của đại tẩu cũng có lý. Mặc dù nghe có phần lộn xộn, nhưng ngẫm kỹ thì lại chẳng sai chút nào.
Chưa đầy vài ngày sau, Thu Cúc đã gặp được A Lệ. Có lẽ vì biểu dì của Thu Cúc sống ở thôn Trúc Khê, nên dù trước đó A Lệ chưa từng gặp Thu Cúc, nhưng khi nghe người ta giới thiệu rằng đây là tiểu thẩm của Đại Khương, cũng là người thôn Trúc Khê, A Lệ liền xem Thu Cúc như người thân. Nàng vô thức dựa dẫm vào tiểu thẩm xinh đẹp này, giúp đỡ việc vặt, bế trẻ con, nói chuyện cũng không hề ngại ngùng.
Trên đường về, đại tẩu đùa rằng: “Nếu không phải muội còn quá trẻ, thì cách A Lệ đối đãi với muội còn giống như đối với mẹ chồng vậy.”
“Không phải mẹ chồng gì cả, nàng cũng là cháu dâu của muội thôi. Chỉ là thân thiết với muội một chút, nhưng muội đâu phải nói đỡ cho nàng ấy trước mặt mẹ chồng thật sự của nàng ấy.”
Thu Cúc cười, rồi hỏi đại tẩu: “Còn mấy ngày nữa là đến lễ cưới, hay là lần tới chúng ta vào núi hái thảo dược mang cả nàng ấy theo nhé? Muội để ý thấy trong đám cô nương sắp lấy chồng, chắc chỉ có nàng ấy là góa bụa. Có lẽ sau lưng người ta xì xào gì đó, nàng cũng khó hòa nhập với mọi người.”
“Muội không nói thì tỷ cũng không để ý. Giờ nghĩ lại, đúng là mấy lần trước gặp nàng ấy, nàng ấy toàn một mình đi loanh quanh. Ngày mai tỷ sẽ gọi nàng ấy đi chung.”
Mẹ Đại Khương đứng yên nhìn Tiểu Cửu – đứa bé tí hon, đang lắc lư đôi chân ngắn cũn của mình trên mặt đất, lòng thầm nghĩ: Cũng là đàn bà con gái, sao mà đầu óc Thu Cúc lại nhanh nhạy, tâm tư lại tinh tế đến thế. Mới gặp một lần, nghe qua vài câu đã hiểu được suy nghĩ của A Lệ. Đây chẳng phải là người thông minh thì là gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT