Thiết Ngưu kéo vạt áo lên, lau mồ hôi trên mặt. Sau đó, hắn thu dọn mấy thứ lặt vặt như giỏ tre, bao tải, đá chèn hũ. Nghe tiếng Thu Cúc gọi ăn cơm, hắn quay vào hang, hướng về bọn trẻ con và hai con chó hét lớn: “Nhanh lên, ăn cơm thôi! Rửa tay đi, rửa xong thì gọi cha, nhanh nào!”
“Dạ, tới liền!”
Tiếng trả lời vọng ra, nhưng cả người lẫn chó vẫn còn quẩn quanh trong hang. Thiết Ngưu bước vào xem, quả nhiên, hai thằng nhỏ đang cố ép lừa nhỏ cõng đứa út ra ngoài. Hắn giơ tay hất nhẹ: “Tiểu Cửu là em gái tụi con hay em gái lừa nhỏ hả? Ai là anh trai thì tự mình bế đi!”
Nhìn hai thằng nhỏ khiêng Tiểu Cửu ra, Thiết Ngưu xoa xoa lừa nhỏ: “Bọn chúng bắt nạt mày, mày không nỡ bắt nạt lại thì chạy đi! Gọi mày là lừa, nhưng mày đâu phải lừa thật.”
Lừa nhỏ hất mạnh người, đẩy tay Thiết Ngưu ra, liếc hắn một cái rồi quay đầu bỏ chạy.
“...Thật giống chó!”
Đêm xuống, nằm trên giường, Thiết Ngưu để Thu Cúc xoa bóp vai. Một gánh lương thực vác hai ngày trên núi khiến vai anh bầm tím, sưng tấy. Mãn Nguyệt và Chúc Quang thì thay nhau đạp chân cho cha, mỗi người một chân, mặc sức làm trò. Tiểu Cửu ngồi trên lưng cha, bắt chước mẹ xoa bóp, chỉ khác là Thu Cúc bôi thuốc giảm đau, còn cô bé chỉ bôi nước miếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT