Sau khi ăn xong, Thiết Ngưu quay sang hỏi đại ca:
“Mấy nhóm khác đâu rồi? Họ chưa về hay đã đi lên núi trước rồi?”
“Dây thừng buộc trên cây không còn nữa, chắc họ đã lên núi trước rồi. Chúng ta ăn xong cũng mau lên đường, đừng để họ chờ lâu.”
Mọi thứ được thu dọn gọn gàng, đống lửa cũng được lấp kín bằng đất. Những người đàn ông lần lượt gánh đồ của mình, tiếp tục hành trình. Chỉ còn hai ngày nữa là họ sẽ về đến núi. Nghĩ đến việc được ôm vợ ngủ một giấc thật ngon, ăn một bữa cơm mềm dẻo, lại kết thúc thêm một năm nữa, trong lòng ai cũng phấn khởi.
Đại Khương không dám đi sát về phía trước, chỉ lẳng lặng bước theo sau lưng mẹ mình. Ánh mắt cứ dõi theo bóng dáng mảnh mai, xinh đẹp của vợ phía trước. Cậu mím môi, cố nhịn cười, sợ lại bị người ta bắt gặp chọc ghẹo.
Hai ngày vất vả trôi qua, cuối cùng cả nhóm cũng về đến núi. Vừa qua sông, Thiết Ngưu đã nhìn thấy lừa nhỏ phe phẩy cái đuôi chạy tới. Nó quấn lấy chân hắn, làm hắn không bước nổi.
“Được rồi, được rồi! Không đi đàng hoàng, coi chừng tao giẫm lên chân mày bây giờ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT