Nàng ngâm quần áo của cả nhà một lúc rồi vò giặt, không ra sông mà dùng nước trong lu - sáng sớm Thiết Ngưu mới gánh đầy. Giặt xong quần áo, việc nhà đâu ra đấy xong xuôi, Mãn Nguyệt và Chúc Quang mới chạy ra ngoài chơi. Thu Cúc cũng cầm theo cái gùi nhỏ, giờ thuộc về Chúc Quang, ra ngoài gọi mấy cô gái nhỏ đi hái thuốc.
Nhìn bầu trời nắng đẹp, Thu Cúc bảo Mãn Nguyệt đi gọi mấy cô bé vẫn theo nàng đào thuốc đến học cách chế biến dược liệu. Làm được nửa chừng thì đại tẩu cũng tới, nàng ấy kéo một chiếc ghế ngồi bên cạnh quan sát, rồi bảo Mãn Nguyệt và Chúc Quang: “Hai đứa ra ngoài chơi đi, đại nương ở đây trông cho. Nếu mẹ tụi con cần khuân đồ gì, đại nương sẽ giúp.”
Mãn Nguyệt và Chúc Quang nhìn Thu Cúc, đợi mẹ gật đầu rồi mới chịu đi. Trên đường gặp đường tỷ, Tiểu Kim Quất còn vỗ vai Mãn Nguyệt hai cái, rồi phàn nàn với đại tẩu: “Lúc cháu tới cũng bảo thế, mà hai đứa này nhất quyết không chịu đi chơi, hừ, cứ làm như sợ cháu ăn mất mẹ chúng nó vậy.”
“Chứ còn gì nữa, tiểu thẩm của cháu được yêu quý đâu phải chỉ ngày một ngày hai. Cả nhà sáu người, từ người đến chó, đều chăm sóc nàng ấy cẩn thận. Mỗi lần ra ngoài, ngay cả con chó nhỏ của lừa nhỏ cũng bám theo sát rạt. Thật đúng là người với người tức chết người mà. Mấy cô gái nhỏ các cháu nên học tập đi, theo nữ đại phu học lấy vài chiêu. Sau này gả chồng rồi cũng biết cách uốn nắn chồng con nghe lời răm rắp.”
Thu Cúc bị chọc cười không ngớt, giọng điệu của đại tẩu rất hài hước, những câu bình thường qua miệng của nàng ấy đều thành tiếu lâm: “Học theo em chẳng bằng học theo đại tẩu. Tỷ xem, mỗi lần tỷ mở miệng là mọi người đều cười vui vẻ, còn ở với em thì ai cũng e dè. Đừng gò bó quá, em có đánh mắng ai đâu, nếu còn ủ rũ nữa, em phải nhờ đại tẩu qua chơi cho vui nhà vui cửa mới được.”
Tiểu Kim Quất và Hỷ Tước là tự nhiên nhất. Hai cô bé thường xuyên gặp Thu Cúc và được tiểu thẩm cho nhiều đồ ăn vặt, nên có gì muốn nói là nói, không hiểu thì hỏi. Hỷ Tước còn nhỏ, nói chuyện gả chồng cũng chẳng biết ngại: "Cháu sẽ học cả hai người, tìm một người chồng như tiểu cữu, mua đồ ăn cho cháu." Rồi liếc nhìn đại tẩu mập mạp: “Phải khỏe mạnh như đại cữu, giọng to, cháu ở nhà cũng nghe thấy chú ấy gọi anh Đại Khương, không cần như tiểu cữu còn phải chạy ra ngoài tìm anh Mãn Nguyệt.”
Đại tẩu gật đầu: "Con bé khôn lanh, vừa muốn ăn ngon vừa muốn lười biếng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT