Nói xong, Thiết Ngưu cười đến nỗi đập đùi, còn Thu Cúc cũng cười theo, không ngờ chuyện đại ca và đại tẩu lại thú vị đến thế. Đây đúng là chuyện đáng cười, đáng để nhớ lại. Nghĩ đến đại ca đại tẩu rồi quay về chuyện của mình và Thiết Ngưu, Thu Cúc lại thấy hai người quá đỗi bình thường, cưới xong là sống cuộc sống giản dị với cơm canh đạm bạc.
Thiết Ngưu xoa xoa đôi má đau nhức vì cười: “May mà đại ca cưới được đại tẩu. Ta nghe nói trước khi cưới, đại ca như con gà câm, gặp phụ nữ là chẳng biết nói gì. Cưới đại tẩu về, người thẳng tính, thế mà giờ đại ca cũng biết đùa cợt rồi.”
Thu Cúc cạo cháo trong nồi ra, rửa nồi, rồi tranh thủ dùng lửa nấu cháo để nướng bánh. Nàng dán đầy một nồi bánh bột ủ men, đậy kín nắp, rồi mới đáp lời Thiết Ngưu: “Đúng là nồi nào úp vung nấy, ông trời đã sắp đặt sẵn duyên phận. Cả đời này chỉ có thể sống hòa thuận, hạnh phúc bên nhau thôi.”
---
“Em và ta cũng thế. Em bỏ trốn để tránh hôn sự rồi lại gả cho ta. Cách bao xa cũng đi chung đường. Giờ sắp có ba đứa con rồi.”
Thu Cúc cũng đồng tình, nhưng vẫn trêu chọc: “Chàng có phước rồi, cưới được người vợ tốt thế này, chẳng cần hát câu hát nào mà cũng được nên duyên. Để mai mốt em đi nói với tộc trưởng, đêm tân hôn phải bắt chú rể hát vài câu cho vui.”
Thiết Ngưu đi phía sau không để ý, hắng giọng: “Hay là bây giờ ta hát cho em nghe nhé?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play