Câu nói đó khiến chồng nàng tức điên, cứ than vãn bà già rồi mà tâm tính vẫn còn trẻ con. Trên đường xuống núi không thèm nói với nàng ấy câu nào.
Khi trở về, đại tẩu mang những món đồ mà mấy cô gái nhờ mua phát cho họ. Thấy họ vui mừng nhảy cẫng lên, nàng ghé vào tai Thu Cúc thì thầm: “Lần này mua đồ sướng thật đấy. Nào là mua vải, mua dây buộc tóc, bánh ngọt, kẹo... Ối giời, tiêu tiền đúng là sướng thật.”
“Chỉ tiếc là tỷ chẳng mua được mấy. Tỷ có mua gì cho mình không?” Thu Cúc hỏi.
“Tỷ có mua đâu, còn để dành tiền đó.”
“Đừng có tiết kiệm, đồng tiền đầu tiên kiếm được thì phải tiêu cho hoành tráng chứ!”
Nghe vậy, đại tẩu nhìn xung quanh, thấy không ai để ý, liền hạ giọng nói: “Tỷ thấy bên cạnh tiệm vải có một cửa hàng nhỏ bán quần áo, màu sắc rực rỡ lắm. Tỷ lớn tuổi rồi, không mặc được mấy màu đó nữa, nhưng lại ưng ý một chiếc quần đỏ thêu hoa, đẹp lắm. Mặc bên trong chẳng ai thấy, tránh bị người ta nói già rồi mà còn điệu. Tỷ đã hỏi giá, còn thiếu một ít, thôi để mùa thu năm sau xuống núi mua về.”
Thu Cúc vui vì nàng ấy có ý định riêng, nhưng nàng lại thấy quần đỏ thêu hoa nghe có vẻ hơi lạ, giống như đồ cưới của các cô gái. Nàng nhẹ nhàng hỏi: “Cái quần đó là loại quần hở đáy à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play