Thu Cúc bĩu môi: “Nó biết nói hay biết đi mà chàng cứ kiếm cớ mãi thế? Nếu lại bị cảm thêm lần nữa, thì cứ chờ đấy, em sẽ cho thêm hai cân hoàng liên vào thuốc của chàng cho biết mặt!”
Nói rồi, nàng đón lấy thằng bé từ tay hắn, vừa đưa ra khỏi chuồng chó, phủi sạch lông chó dính trên tay nó, chạm nhẹ lên trán nó và thở dài: “Thằng nhóc này, sao con không nhẹ nhàng chút nhỉ? Mỗi lần sờ chó là nắm cả nắm lông, thế thì con chó nào mà chẳng tránh xa con chứ?”
---
Thiết Ngưu đi theo phía sau, vẫn nói không ngừng: “Có hai cân hoàng liên, mang đi đổi bạc không tốt hơn sao? Cho ta uống chi cho uổng phí.”
“...”
Mãn Nguyệt ở trên giường loay hoay với đống quần áo, nhìn thấy mẹ liền lên tiếng cầu cứu: “Mẹ, mau đến giúp con cởi áo, mặc thế này con không cử động được.”
Thiết Ngưu bước dài tới: “Để cha, để cha, cha cởi cho con.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play