Sáng hôm sau, Thu Cúc không thể dậy nổi. Bữa sáng đương nhiên là do Thiết Ngưu nấu. Hắn mang lên giường cho nàng. Mãn Nguyệt thắc mắc: “Mẹ, mẹ nấu ăn ngon hơn cha, sao lại để cha nấu?”
Thiết Ngưu bật cười, đáp lại: “Mẹ con mệt rồi, chân mềm đến mức không đứng nỗi, tay mềm không cầm muôi nỗi.”
Thu Cúc chứng minh điều ngược lại, nàng xuống giường, bước đến ngồi cạnh hắn, nhéo mạnh vào chút thịt trên eo hắn, rồi thì thầm cảnh cáo: “Lần sau mà còn nói năng bậy bạ trước mặt con, em sẽ nhéo đến khi chàng không đứng nổi nữa mới thôi.”
Quay sang Mãn Nguyệt, nàng mỉm cười: “Mẹ chăm sóc cha con nửa tháng nay rồi, giờ đến lượt cha nấu cơm. Mẹ cũng muốn nằm nghỉ trên giường, con thấy có được không?”
Thiết Ngưu nhăn nhó vì đau, vội uống một ngụm cháo lớn để ngăn mình kêu lên.
“Vậy thì con không chê cơm cha nấu nữa.”
Thiết Ngưu vừa nuốt cháo xong, đã nghe thấy câu nói của con trai, hắn liền húp một ngụm, nhìn con mình với vẻ không thể tin nỗi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play