Mấy con chó không sợ lạnh, vẫn chơi đùa ngoài tuyết. Đến khi cơm tối đã nấu xong, chỉ còn mỗi lừa nhỏ ở nhà, không biết lũ chó con đã lẻn đi từ lúc nào.
Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, tuyết đã phủ dày đến tận đầu gối. Thiết Ngưu ra dọn tuyết, tiện thể dọn luôn tuyết trước cửa chuồng chó. Chỉ có con chó ba mắt và lừa nhỏ chạy ra, nhìn vào trong chuồng thì trống không.
Tuyết rơi quá dày, dấu chân chó chỉ một lúc là bị che lấp hết, không rõ lũ chó con là không về từ đêm qua, hay là mới sáng sớm đã chạy đi.
Những ngày sau đó, chỉ nghe tiếng chó sủa mà không thấy bóng dáng chúng đâu, chỉ có con chó ba mắt ở lại nhà cùng lừa nhỏ qua mùa đông.
Không ra ngoài được, Mãn Nguyệt bị nhốt trong nhà nên càng quậy phá. Mấy ngày đầu, thằng bé không chịu được, cứ đòi ra ngoài, không được thì lăn ra đất ăn vạ, dùng chân đạp tung bụi mù. Thiết Ngưu thương con, định ôm nó dỗ dành, nhưng Thu Cúc ngăn lại, kéo hắn lên kháng nói chuyện, nhất quyết không thèm nhìn thằng bé đang lăn lộn dưới đất.
“Nó thấy chàng ở nhà, hễ không vừa ý là nằm ra đất ăn vạ. Cái tính này không trị thì không được đâu. Nếu hôm nay chàng mà ôm nó lên, sau này chỉ có mình chàng dỗ nó thôi, em không thèm quản nữa." Thu Cúc cứng rắn ép Thiết Ngưu phải lựa chọn.
Thiết Ngưu đành ngồi trên kháng, phụ họa theo lời Thu Cúc, mặc dù hai người nói chuyện chẳng liên quan gì đến nhau. Thu Cúc cũng chẳng bận tâm, nàng dựa lưng vào gối, còn Thiết Ngưu thì cứ ngồi không yên, liên tục nhấp nhổm, mắt hết nhìn ra ngoài rồi lại len lén ngó nàng, sợ rằng nàng sẽ nổi giận đánh con.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play