Khi đi dạo đến sau núi, Mãn Nguyệt bị thu hút bởi những bộ đồ đỏ rực đang phơi trên dây. Đó chắc là hỉ phục được người nhà tộc trưởng đem ra phơi nắng, xua đi hơi ẩm. Những chiếc áo đỏ ấy vẫn còn rất mới, sắc đỏ tươi sáng, có lẽ vì chưa bị giặt phơi nhiều lần. Sự hân hoan của ngày vui càng nhân đôi. Bộ đồ cưới này chắc hẳn là một món gia bảo mang đầy may mắn của núi rừng.
Mới chỉ hai năm trôi qua, Thu Cúc đã không còn quá quan tâm đến các lễ cưới trong làng nữa. Dù sao thì mọi nghi thức và hình thức cũng giống nhau, những người kết hôn nàng cũng chẳng quen thân. Nàng không đi xem, không tham gia, nhưng không khí náo nhiệt vẫn lan tỏa khắp nơi. Không cần phải lo nấu nướng, Thu Cúc cũng vui vẻ hòa mình vào đám đông, nghe mọi người trò chuyện, tán gẫu. Nàng nhìn đám đàn ông thi đấu ăn uống, xem đám thanh niên bắn cung, trèo cây dưới sự hướng dẫn của người lớn.
Mãn Nguyệt nhìn đám người trèo cây, bắn cung mà cười khanh khách, háo hức đòi lại gần xem. Thu Cúc liền trao thằng bé cho Thiết Ngưu, để hắn bế nó đi xem. Quả nhiên, chưa bế được bao lâu, Mãn Nguyệt lại muốn xuống đất tự đi. Thu Cúc nhìn Thiết Ngưu từ lúc đứng thẳng, rồi cúi lưng, sau đó ngồi xổm, cuối cùng phải ngồi bệt xuống đất. Con trai nàng lại gào lên giục giã, khiến Thiết Ngưu phải vội vàng đứng dậy, cúi lưng đỡ thằng bé lẫm chẫm đi từng bước.
Đến khi mọi người dần tan, Mãn Nguyệt mới chịu rời đi. Cậu nhóc quay lại tìm mẹ, thấy Thu Cúc đang dọn dẹp xương và những mẩu thức ăn rơi vãi trên đất. Nhìn thấy con trai muốn chạy đến, nàng chỉ tay về phía nhóm trẻ con đang chơi đùa cùng mấy chú chó con. Thiết Ngưu liền bế Mãn Nguyệt qua đó, lại kéo dài thêm chút thời gian.
Tối đến, khi cả nhà đã lên giường nằm trên kháng, Thiết Ngưu bảo Thu Cúc giẫm lưng, bóp cổ cho hắn. Cúi người nửa ngày, cảm giác mệt mỏi hơn cả đi săn. “Thằng nhóc này đúng là bào sức, thật khổ cho nàng." Hắn thở dài.
“Chắc nó biết đi rồi sẽ đỡ hơn." Thu Cúc cũng mệt nhưng tinh thần đã dần chấp nhận.
“Biết đi cũng chưa chắc yên ổn đâu. Thằng nhóc này hiếu động lắm, sao chịu ở yên một chỗ. Chỉ mong nó mau lớn, để nó lên núi săn thú cho đã." Thiết Ngưu có vẻ hơi bực, nhưng phần nhiều là tự hào. Mãn Nguyệt trông rất khỏe mạnh, cao ráo, chân tay dài, sau này chắc chắn sẽ trở thành tay thợ săn giỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT