“Số trứng gà đó con lại đem về nhà mẹ đẻ con chứ gì? Đây không phải tiền sao? Khoảng thời gian trước mẹ thu trứng gà ở thôn, nửa cân một hào tám, chỗ này của con phải hơn ba hào nha.”
“Hơn nữa Hạ Hạ làm bánh bao, con cũng thường giữ lại một chút gửi về nhà mẹ đẻ, còn có đồ trong tiệm nhỏ nhà ta, không phải con cũng thường lấy một ít dầu muối tương dấm và đồ ăn vặt đem về sao? Số tiền này tính ra cũng không ít đâu.”
“Con nói xem, bây giờ con nên làm thế nào?”
Quan Quỳnh Anh không nghĩ tới Bành Văn Tuệ sẽ tính toán những thứ này với cô ấy, cô ấy hơi hé môi: “Đây sao có thể giống nhau, con là lấy tiền nhà mẹ đẻ, chứ đâu phải là tiêu tiền nhà mẹ đẻ.”
Quan Quỳnh Anh nói ra khỏi miệng mới cảm thấy lời này không đúng.
Vào lúc này Bành Văn Tuệ vỗ tay: “Con nói đúng, nhưng vấn đề là, mẹ là nhà mẹ đẻ của con sao? Quan Quỳnh Anh, con là con gái của mẹ sao? Thì ra trong lòng con, con vô điều kiện trợ cấp cho nhà mẹ đẻ là đúng, nhà họ Hà chúng tôi làm nhà chồng chính là xui xẻo tám đời nên cung phụng con trợ cấp nhà mẹ đẻ đúng không?”
“Quan Quỳnh Anh, con cũng chỉ là gả đến nhà mẹ, mẹ cũng đối với con quá tốt, chứ nếu mẹ đối với con có chút không tốt, hôm nay con cũng không dám đứng ở đây nói những lời này với mẹ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play