Một câu của Quan Quỳnh Anh làm cho bàn ăn vốn dĩ hoà thuận vui vẻ trong nháy mắt liền trở thành kim rơi xuống cũng thể nghe thấy.
Hà Hạ buông chén đang bưng trong tay xuống, nhìn thẳng vào Quan Quỳnh Anh.
Hà Hoằng Nghĩa thì đưa tay ấn Quỳnh Anh trên ghế: “Em nói bậy gì vậy, nhiều cơm như vậy cũng không bịt miệng em lại được sao?”
Hà Hoằng Nghĩa nói xong lại quay qua cười trừ với bọn người Hà Thụ Quốc: “Mẹ, mọi người mặc kệ cô ấy, cô ấy nói bậy thôi.”
Quan Quỳnh Anh hung hăng trừng mắt liếc nhìn Hà Hoằng Nghĩa một cái: “Em nói bậy gì chứ, lời em nói chẳng lẽ không phải sự thật sao?”
“Hạ Hạ ly hôn về nhà ở, tiêu của chúng ta hết bao nhiêu tiền, cái khác không nói, lần mà anh đi theo lên phái đông đó cũng tốn không ít. Sau đó Hạ Hạ lại ăn này ăn kia, mỗi ngày tiêu bao nhiêu tiền? Đây đều không phải là tiền trong nhà sao?”
"Bây giờ Hạ Hạ là kết hôn lần hai, đồ dùng gia đình đều còn, vậy sao vẫn phải bỏ công sức ra làm đồ mới chứ?" Những lời này Quan Quỳnh Anh nghẹn đã lâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT