Dây cương siết chặt, Tương Linh thoáng có cảm giác như đang vượt lửa băng sông. Giữa khoảng trầm mặc, Kính Đàm bỗng lải nhải không dứt, giọng điệu như sắp vĩnh biệt:
“Đại nương tử, nhất định phải cẩn thận! Nghe rõ không? Nhớ kỹ, phải thật cẩn thận! Nếu tình thế không ổn, lập tức lui ngay, nhẫn một chút là qua, ngàn vạn lần chớ cậy mạnh! Tướng phủ mấy chục miệng ăn còn trông chờ vào người! Ta an trí xe ngựa xong sẽ lập tức quay lại tìm người, nhớ lưu lại ký hiệu cho ta!”
Tương Linh không đáp, chỉ phất tay ra hiệu hắn mau đi. Trong lòng nàng chẳng có mấy phần nắm chắc, cơn hăng hái nhất thời cũng theo lời Kính Đàm mà nguội đi phân nửa. Một chút chần chừ chẳng đáng kể, nhưng khi nàng hoàn hồn lại, đã chẳng phân rõ phương hướng. Chỉ có thể lần theo tiếng khóc nơi xa mà chậm rãi tiến lên.
Gió bão gào thét cuốn theo cát vàng, đuổi sau xe ngựa chạy về phương Bắc, để lộ ra một góc phố mơ hồ. Đột nhiên, một trận cuồng phong cuốn qua, quét sạch bụi bặm trước cửa nhà Cao Hàn.
Chỉ thấy người trong phủ quỳ rạp khắp nơi, trừ Cao Hàn, tất cả nam nhân đều đã bị xử trảm. Cát vàng phủ lên vệt máu loang lổ, một chữ "DUNG" đỏ thẫm hiện lên, như vĩnh viễn chẳng thể xóa nhòa.
Mũ trùm đầu của Tương Linh bị gió thổi tung, để lộ dung nhan nàng giữa ánh nhìn chăm chú của mọi người. Nàng vốn định giả bộ đi ngang qua, nhưng vừa liếc mắt đã thấy Cao Hàn toàn thân đẫm máu, bị binh lính giẫm chặt dưới đất. Hai thanh Mạch đao kề sát cổ hắn, chỉ cần động đậy một chút liền sẽ đứt lìa da thịt. Tất cả nữ quyến trong phủ run rẩy co cụm dưới lưỡi đao, ánh mắt kinh hoàng hướng về phía nàng.
Tình cảnh này… căn bản không phải màn mở đầu mà nàng mong muốn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT