Vân Lộ Tinh nói: “Em cũng muốn tặng thứ tốt nhất cho anh.”
Rất khó miêu tả cảm giác trong lòng Kỳ Phong Miên khi nghe câu nói đó. Trái tim anh bỗng vô cùng mềm mại, đôi mắt nhìn về phía Vân Lộ Tinh lưu luyến thâm tình. Anh nghĩ, chỉ bằng một câu, anh tình nguyện chết vì cô, vì cô vượt lửa vượt sông.
“Anh đi về phía em, đưa tất cả mọi thứ của mình cho em.’
Kỳ Phong Miên nhìn Vân Lộ Tinh, thật lâu không nói gì. Mãi sau anh mới dựa đầu vào trên vai Vân Lộ Tinh, thanh âm nhẹ nhàng nói: “Không cần.” Bất cứ thứ gì anh cho Vân Lộ Tinh đều là tự nguyện, cũng không cần cô hồi báo.
Vân Lộ Tinh nở nụ cười, tươi tắn ngọt mềm: “Thích một người là phải đối xử tốt với người đó, em thích anh, đương nhiên sẽ muốn trả giá vì anh.” Kỳ Phong Miên nhìn Vân Lộ Tinh ngọt ngào, trái tim tức khắc cũng trở nên mềm mại. Anh nhợt nhạt mà cong cong môi, nụ cười rụt rè lại động lòng người.
Vân Lộ Tinh không bỏ lỡ sắc mặt biến hóa nhỏ nhặt của Kỳ Phong Miên, lập tức có chút vui vẻ hỏi: “Kỳ Phong Miên, có phải anh không tức giận nữa không?”
Kỳ Phong Miên gật gật đầu, nghiêm nghị nói: “Anh vốn dĩ không giận em.”
Vân Lộ Tinh cảm thấy Kỳ Phong Miên dỗ dành mình nên nói dối, cũng không để những lời này vào trong lòng. Nhưng những lời này của Kỳ Phong Miên lại là sự thật. Anh lúc ban đầu là buồn bực Vân Lộ Tinh không quan tâm sinh mệnh của mình, tùy ý lao vào mạo hiểm, nhưng sau anh lại càng tức giận bản thân anh hơn.
Anh nhốt mình ở trong phòng, vì sự mềm yếu không cách nào quyết tâm mà buồn bực.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play