Cho dù là bao nhiêu lần, trước nay anh đều sẽ có vài phần lóng ngóng không biết làm sao với lời tỏ tình của Vân Lộ Tinh, tim đập thình thịch.
Anh chậm rãi dắt tay Vân Lộ Tinh, nghiêm túc mà nói: “Anh mang em đi tìm bia mộ.”
Vân Lộ Tinh lộ ra ánh mắt nghi hoặc, biểu cảm mờ mịt. Từ chí minh trên mộ đến tìm kiếm bia mộ, đề tài hình như đi hơi xa. Hơn nữa cô chỉ mới nghĩ đến việc viết chí minh chứ còn chưa suy nghĩ xem nên viết cái gì, nhưng một khi đã nói cho Kỳ Phong Miên nghe ý tưởng, anh sẽ lập tức sắp xếp kế hoạch.
Tuy rằng đây chỉ là một ý tưởng của cô nhưng Kỳ Phong Miên lại muốn thực hiện mong muốn của cô trong thời gian ngắn nhất.
Loại cảm giác này cũng không tệ, thậm chí còn khiến người ta an tâm.
Vân Lộ Tinh nhìn sắc trời, có chút chần chờ mà nói: “Chỉ là bây giờ trời sắp tối, bên ngoài hẳn là sẽ rất nguy hiểm.” Vân Lộ Tinh cũng không phải không hiểu chuyện, tuy rằng cô cũng rất hứng thú đối với việc tìm kiếm bia mộ này, nhưng lại không thể tùy hứng được.
Sau khi nghe Vân Lộ nói, Kỳ Phong Miên nhẹ nhàng cười một tiếng, nói: “Không phải nói nhân sinh ngắn ngủi sao? Cho nên chúng ta phải nhanh hoàn thành hoàn thành việc quan trọng này.” Hiện tại anh muốn mau chóng thực hiện nguyện vọng của Vân Lộ Tinh.
Nhưng phàm là nguyện vọng Vân Lộ Tinh nói ra, Kỳ Phong Miên luôn lên kế hoạch để thực hiện một cách sớm nhất, lúc này anh cũng vậy. Vân Lộ Tinh bị anh cười. Cô nghiêng đầu, đôi mắt cong cong.
Kỳ Phong Miên do dự sờ sờ đầu nhỏ của Vân Lộ Tinh, tiếng nói ấm áp: “Hơn nữa nơi này hẳn là không có quái vật nào quá lợi hại, không sao đâu.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play