Yến Nhất Tạ phóng xe như bay suốt một đường đưa Khương Ninh đến sân bay, Khương Ninh ngồi trên ghế phụ mà dán sát thân thể vào lưng ghế phụ, ngón tay bấu chặt dây an toàn, cảm giác linh hồn sắp bay mất rồi.
Cô vốn muốn nói với Yến Nhất Tạ là không cần lái xe nhanh như vậy, cửa kính xe đã đóng chặt đến mức này rồi, cô dù có mọc cánh cũng khó mà thoát ra ngoài.
Nhưng nhìn thấy khuôn mặt điển trai xanh mét và đôi môi mím chặt của Yến Nhất Tạ, cô lại thức thời ngậm miệng lại.
Nói nhiều sai nhiều, tốt hơn hết là cô không nên nói gì cả.
Khi họ đến sân bay, hãng hàng không đã khẩn trương mở một đường bay. Khương Ninh ban đầu nghĩ đến việc phải về lấy hộ chiếu trước, kết quả đã có người vội vàng đem hộ chiếu của cô từ Bắc Kinh tới, kính cẩn chờ đợi ở trạm kiểm soát an ninh để khởi hành ra nước ngoài.
Cô: “…”
Yến Nhất Tạ cầm lấy tài liệu, bước chân chưa từng dừng lại. Anh không nói lời nào, sải bước đi về phía trước. Khương Ninh bọc áo khoác chạy chậm mới có thể theo kịp.
Lúc máy bay hạ cánh xuống Hà Lan đã là hai giờ chiều ngày hôm sau.
Cả hai người đều thức trắng đêm, cũng không thay quần áo.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT