Sau khi Khương Ninh trở về nhà, Khương Phàm nghe thấy động tĩnh thì lập tức ló đầu ra khỏi phòng, khoa trương nói: “Chị ơi, rốt cuộc chị đã quen người bạn giàu có nào thế! Chiều nay có người giao đồ tới nè.”
Khương Phàm vẫn luôn khoa trương, Khương Ninh không có ý định đùa giỡn gì với cậu, đặt cặp sách xuống, cau mày nói: “Cái gì vậy?”
“Nè, chị tới đây. Em không nhịn được nên đã đem vào phòng nghiên cứu một chút.” Khương Ninh trở về phòng, chợt nghe thấy tiếng kéo khóa. Cậu vừa tháo gỡ cái gì đó vừa nói với giọng cực kỳ hâm mộ: “Phải rồi, tháng tới em có hẹn với mấy người bạn đi leo núi tuyết á. Tới lúc đó nếu chị không cần thì có thể cho em.”
“Leo núi tuyết?” Khương Ninh sững sờ, nghĩ tới cái gì đó nên lập tức đi lên lầu hai.
Thằng ranh con Khương Phàm này đã phá hỏng đồ giao cô rồi cũng nên.
Trong phòng của cậu có một kiện hàng lớn cao đến nửa người, có một bộ trang phục leo núi của nữ, ủng leo núi, mũ bảo hiểm, kính bảo hộ, v.v., cũng như một số máy đo độ ẩm, máy đo độ cao và thiết bị oxy chuyên nghiệp.
Trong số đó, thiết bị dưỡng khí đã bị Khương Phàm tháo ra thành nhiều mảnh, các bộ phận nằm la liệt trên mặt đất.
Khương Phàm ngồi xổm dưới đất phấn khích nói: “Em vừa kiểm tra xong rồi. Đó là nhãn hiệu nước ngoài. Trong con hẻm nhỏ này chưa thấy ai có đâu. Em dám cam đoan là ngay cả tên Hứa Minh Dực kia cũng chưa từng nghe nói đến. Chị, chị còn chưa trả lời câu hỏi vừa rồi của em kìa. Tới lúc em đi chơi với mấy bạn trong lớp, chị có thể cho em mượn mặc hai ngày được không… cái áo khoác vận động viên kiểu nữ này thì khỏi đi.”
Khương Ninh tức không chỗ trút, hận không thể xắn tay áo đánh Khương Phàm: “Mày biết là cho chị mà mày còn động tay động chân đồ của chị?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play