Ngày hôm sau, Khương Ninh không thể đi ké xe của Yến Nhất Tạ.
Cuối cùng cảm xúc của Trịnh Nhã Nam cũng khôi phục không ít, không chỉ sáng sớm dậy làm bữa sáng cho Khương Ninh và Khương Phàm, mà bởi vì công ty không có việc gì nên bà còn định đích thân đưa hai chị em đi học.
Bữa sáng đã được một nửa rồi thì Trịnh Nhã Nam mới nói tới việc này, hỏi Khương Ninh và Khương Phàm có muốn đi vòng quanh trung tâm thành phố trên đường đến trường và có cần mua một số văn phòng phẩm mới không. Khương Phàm vui mừng khôn xiết, nhưng Khương Ninh lại kinh hoảng. Vì sợ hai chiếc xe gặp phải nhau mà trứng và sữa đậu nành trong miệng còn chưa kịp nuốt xuống, cô đã nhanh chóng nhắn tin cho Yến Nhất Tạ dưới gầm bàn.
“Hôm nay mẹ tôi chở tôi đi học rồi. Cậu dặn chú quản gia đừng tới đây nữa, mau tránh đi. Hẹn gặp lại ở trường!”
Khi nhận được tin nhắn này của Khương Ninh, một chiếc ô tô màu đen đã sớm đậu cách con phố ngoài ngõ không xa.
Thời tiết lại trở nên lạnh hơn, người con trai mặc áo khoác đen, quần tây, tay cầm một chai thủy tinh rỗng, tóc đen, da trắng, dáng người thanh mảnh và nhẹ nhàng. Cậu lấy điện thoại di động rung trong túi quần ra, nhìn thoáng qua rồi nói với quản gia: “Đi thôi.”
Quản gia hỏi: “Không đợi bạn Khương hả?”
Yến Nhất Tạ liếc về phía con hẻm, nói: “Đi thẳng đến trường.”
Quản gia đột nhiên cảm thấy áp suất không khí trong xe giảm xuống, tuy rằng trên mặt cậu chủ vẫn luôn không có biểu hiện gì, nhưng có thể cảm giác rõ ràng cậu đã trở nên không vui.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT