Thượng gia chung quy vẫn muốn giữ thể diện, Thượng Đằng Trần bị người ta đưa về trong chớp mắt, nghi thức thành thân cũng được nhanh chóng hoàn tất. Hắn và Phạm Hân tay nắm lụa đỏ, cúi đầu bái đường.
Một màn hài kịch với tân lang bỏ trốn và tân nương một mình đến hôn lễ cuối cùng cũng hạ màn. Chuyện hôn lễ của họ vẫn còn được bàn tán xôn xao khắp thành Trường An, trở thành chủ đề trong bữa cơm của từng nhà.
Đêm động phòng hoa chúc, Phạm Hân vốn không mong đợi Thượng Đằng Trần sẽ trở về. Nến đỏ đã sớm tắt, nàng cũng đã đi ngủ rồi. Hắn hôm nay không cho nàng chút thể diện nào, làm sao nàng còn có thể cho hắn mặt mũi?
Khi Thượng Đằng Trần bị nhét vào phòng tân hôn, thứ đón chào hắn là một căn phòng tối đen như mực.
Trong phòng có tiếng hít thở nhè nhẹ, không đều đặn lắm, hắn biết Phạm Hân chưa ngủ. Hắn tự biết mình đuối lý, sự đã rồi, cũng chẳng thể cứu vãn được gì. Hắn chỉ đành cúi người chắp tay về phía giường: “Hôm nay, ta xin lỗi.”
Phạm Hân mạnh mẽ trở mình, quay người về phía hắn: “Ta biết ngươi không muốn cưới ta. Nhưng hôm nay là ngày đầu ta xuất giá, ta vẫn còn ôm chút ảo tưởng, mong rằng người ta gả cho là phu quân như ý. Nhưng ngươi thì…”
Nàng cười khẩy, tiếp lời: “Không sợ nói thẳng với ngươi, ta chỉ là nữ nhi một nhà thương nhân. Nếu không phải vì bên dưới còn có một đệ đệ đang chuẩn bị khoa cử, cần đổi lấy thân phận, ta nào phải ủy khuất mình mà gả cho ngươi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT