Hai người sóng vai ngồi trên tường, Thẩm Văn Qua đẩy bình rượu trong tay tới trước mặt Vương Huyền Côi, “Vương gia, uống đi. Ta mời chàng.”
Vương Huyền Côi liếc nhìn bình rượu “lục kiến” một cái đầy ghét bỏ. Thứ rượu gạo này có màu xanh ngọc, nổi bên trên là một lớp cặn đen chưa lọc kỹ, trông chẳng khác nào một đám kiến đen bơi lềnh bềnh – vì vậy mới có tên là rượu lục kiến.
Hắn khẽ “chậc” một tiếng, duỗi ngón tay đẩy bình rượu ra xa: “Bổn vương không uống.”
Dưới chân tường, An Phái Nhi gọi với lên: “A Lang, đêm dài gió lớn, ta mang áo choàng tới, hai người khoác thêm vào kẻo lạnh.”
Vừa đưa áo choàng lên, nàng lại nói tiếp: “Ta không hỏi được vì sao nương tử lại uống rượu. Tỳ nữ của nàng cũng không chịu nói.”
Vương Huyền Côi gật đầu tỏ ý đã biết, rồi dặn: “Mang rượu nho của ta tới.”
“Vâng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play