Đèn hoa vừa lên, đầu phố đã đông nghịt người, dòng người chen chúc xô đẩy, xe ngựa xe kiệu nối đuôi nhau mà qua, náo nhiệt vô cùng — nào giống lời Thái Nô nói là không thể ngồi xe ngựa ra ngoài?
Vương Huyền Côi cúi đầu nhìn nàng, trên mặt nàng cũng đeo một chiếc mặt nạ bạc giống hệt hắn, cùng là thiết kế nửa chạm rỗng, duy chỉ có điểm khác biệt là ở hai bên thái dương có treo thêm chiếc lục lạc nhỏ, theo động tác của nàng mà khẽ vang lên tiếng chuông thanh thúy.
Hắn hơi nhướng mày dưới mặt nạ, thoáng liếc ra phía sau rồi mở lời:
“Chỉ muốn hỏi nàng, mấy bản thảo kia dịch còn thiếu năm sáu tờ, vẫn chưa xong à?”
Tiếng lục lạc khẽ vang, là Thẩm Văn Qua vì xấu hổ mà cúi đầu, có lẽ cảm thấy tiếng chuông quá rõ, nàng nhanh chóng ngẩng đầu, đưa tay đè nhẹ vào chiếc lục lạc.
Khẽ ho một tiếng, nàng hỏi một câu vừa giống như nghiêm túc vừa như đang thử thăm dò:
“Vương gia có hiểu tiếng Ba Tư không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play