Một nơi trong địa lao Bạch Ngọc Thành, Yến Tức quốc.
Tam hoàng tử xé tờ giấy dính nước trên mặt Thẩm Thư Hàng, để hắn có thể hít thở trở lại. Hắn há miệng thở dốc, nhưng nét mặt vẫn bình thản như cũ, mặc cho Tam hoàng tử dùng đủ mọi cực hình cũng không hề hé răng chịu khuất phục.
Tiếng bước chân hỗn loạn vang lên trong địa lao trống trải. Có người cúi đầu hành lễ: “Tham kiến Tam hoàng tử.”
Một nhóm người tiến vào, nâng Thẩm Thư Hàng từ trên ghế tra tấn xuống. Ban đầu hắn còn tưởng Tam hoàng tử lại muốn nghĩ ra trò gì mới để giày vò hắn, đổi hắn sang một phòng giam khác.
Nhưng điều xảy ra sau đó khiến hắn ngạc nhiên hơn — người ta giúp hắn tắm rửa, bôi thuốc, đút cơm, cho uống thuốc. Tóc tai rối bời cũng được buộc gọn gàng lại. Sau đó, hắn được đưa sang một phòng giam mới, trong đó có chăn đệm sạch sẽ, giường tử tế, thậm chí còn có cả ghế tựa để ngồi.
Hắn được an trí ngồi xuống ghế, nhưng vì lưng toàn là vết thương, căn bản không thể tựa vào được. Suốt quá trình ấy, mặc dù bị lăn lộn đủ kiểu, hắn vẫn không phát ra một tiếng rên.
Tam hoàng tử cẩn thận đánh giá hắn, đoạn nói: “Trông như vậy vừa mắt hơn nhiều.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT