Lâm Kiêu hung hăng trợn mắt nhìn Lục Hạo Đình một cái, nghe Lâm Kiêu có ý tưởng hay có liên quan tới lần diễn tập sắp tới, đám người Đàm Cảnh Thiên cũng cảm thấy hứng thú!

Trước mắt việc quan trọng nhất của toàn bộ quân khu là lần diễn tập quân sự sắp tới, chuyện này là vinh dự của toàn bộ quân khu!

Tự nhiên bọn họ rất xem trọng!

Lâm Kiêu cũng rất xem trọng!

Diễn tập tập thể của đại quân khu liên quan đến vinh dự của quân khu, cũng là vinh dự của cá nhân bọn họ, nếu lần diễn tập này thể hiện tốt, anh ta và Lục Hạo Đình nhất định sẽ được thăng chức lần nữa!

Không có người đàn ông nào không thích tuổi trẻ tài cao!

Lâm Kiêu muốn, Lục Hạo Đình đương nhiên cũng như vậy!

Mấy người không ở phòng khách mà đi vào thư phòng.

Lục Hạo Định nói Cố Vân Tịch vào phòng ngủ, chỉ đơn thuần cảm thấy cô vừa mới nấu nhiều đồ ăn như vậy sẽ rất mệt, muốn cô nghỉ ngơi một chút mà thôi.

Mấy người vào thư phòng nói chuyện, Cố Vân Tịch trong phòng ngủ ôm một quyển y điển gặm nhấm!

Đây đều là y điển trong không gian hệ thống, nó ghi chép lại nhiều điều cổ xưa, nhất là các phương thuốc Trung y phương đông cổ xưa, về phần chữ viết có hán tự, còn có các loại ngoại văn, thậm chí còn có văn tự cổ đại. 

Chỉ là phần lớn đều phiên dịch ra Hán ngữ.

Hán ngữ!

Cái này khiến Cố Vân Tịch cảm thấy quen thuộc và cũng rất bất ngờ!

Chẳng lẽ, quốc gia thần bí của tiểu Bạch Đoàn tử kia lúc trước là một chi nhánh của văn hóa phương đông?

Nghĩ không ra Cố Vân Tịch không nghĩ nữa, dù sao tất cả cũng chỉ là suy đoán của cô, tương lai nếu có cơ hội tiếp xúc với quốc gia thần bí kia cô sẽ biết thôi. 

Trong không gian hệ thống không chỉ có sách mà còn có rất nhiều tài liệu ghi âm giảng dạy, rất nhiều video hình ảnh, thậm chí có không ít video toàn bộ quá trình giải phẫu. 

Đây quả thực như là danh sư dạy dỗ một mình mình vậy!

Cố Vân Tịch có căn cơ từ trước, bây giờ có những thứ này thì không cần hỏi người khác, tự mình có thể học hỏi được rất nhiều, những thứ này đối với người học y mà nói chính là bảo bối!

Quốc gia thần bí kia quả thật rất tiên tiến, bên trong những hình ảnh, tài liệu giảng dạy có rất nhiều kiến thức liên quan đến y thuật cổ xưa kết hợp với khoa học kỹ thuật hiện đại, như vậy y thuật sẽ đột nhiên tăng mạnh!

Bất tri bất giác đã hai giờ trôi qua, Cố Vân Tịch nhìn lên mới phát hiện sắc trời bên ngoài đã tối liền vội vàng đứng lên đi ra phòng khách. Đang muốn thu dọn chén đũa, cửa thư phòng mở ra, Đàm Cảnh Thiên, Diệp Chấn Quân, Triệu Đại Hổ mặt mày ửng hồng đi ra.

Xem ra có liên quan đến chuyện diễn tập, xem chừng bọn họ bàn rất tốt a!

Sau khi cười chào nhau, Lục Hạo Đình tiễn mấy người ra cửa. 

Ra bên ngoài, Lục Hạo Đình nói với Đàm Cảnh Thiên: “Đàm bá bá, chuyện của Vân Tịch, con sẽ nói với ông bà nội sau, hiện tại con bận diễn tập, cô ấy phải thi đại học còn có một chút chuyện khác phải làm, tạm thời không có thời gian!”

Lục Hạo Đình nói như vậy, đám người Đàm Cảnh Thiên cũng hiểu!

Bây giờ ông cũng không hy vọng Lục gia bên kia biết, đặc biệt là bọn họ chỉ ra.

Đứa nhỏ Lục Hạo Đình này từ nhỏ đã có chủ ý, làm việc cũng ổn thỏa, đứa nhỏ này lớn như vậy nhưng vẫn là lần đầu tiên yêu đương, lần đầu tiên Đàm Cảnh Thiên phát hiện ngoài chuyện bộ đội hắn cảm thấy hứng thú với thứ gì đó, nhất là đối với con gái, quả thực xưa nay chưa từng thấy!

Cho nên nếu hắn không muốn ông cũng không quản nhiều! Cũng sẽ không tùy tiện nói với Lục gia bên kia!

“Được a! Ta rất bận cũng không có thời gian quản các cháu - những người trẻ yêu đương, mình thích là tốt rồi, chuyện của cháu, cháu tự mình xử lý, cháu đó! đứa nhỏ này từ trước đến giờ luôn có chủ ý lớn, ta quản không được cháu!”

Đàm Cảnh Thiên vỗ vỗ vai Lục Hạo Đình, rồi rời đi!

Đàm cảnh Thiên đã lên tiếng rồi, còn lại Triệu Đại Hổ và Diệp Chấn Quân càng không nói bậy bạ!

Lâm Kiêu hất cằm, liếc Lục Hạo Đình một cái, trong lỗ mũi hừ một hơi rồi cũng đi theo!

Lục Hạo Đình quay lại trong phòng, Cố Vân Tịch đang rửa chén trong bếp, Lục Hạo Đình vội vàng đi vào giúp: “Em đi nghỉ ngơi đi! Anh làm là được rồi!”

“Em không sao, vừa mới nghỉ một lúc rồi, không mệt!”

Lục Hạo Đình xắn tay áo lên cùng cô làm việc, suy nghĩ một chút lại nói: “Vừa rồi anh ra ngoài nói với Đàm bá bá, để ông ấy tạm thời không nên nói chuyện của chúng ta với Lục gia bên kia.”

Sở dĩ làm vậy bởi vì Lục Hạo Đình biết, ban đầu lúc Cố Vân Tịch còn ở trong thôn dưới quê kết hôn với hắn, mặc dù có cha hắn ở đó nhưng ông cũng sẽ không nói với lão gia tử những chuyện đó.

Bởi vì ông ấy căn bản không coi Vân Tịch ra gì!

Ban đầu nếu không phải hắn dùng chút thủ đoạn, ông ấy sẽ không đồng ý.

Về phần những người anh em kia, hắn cũng đã yêu cầu không được nói. 

Cho nên bây giờ người Lục gia ở đế đô bên kia, Lục Hạo Đình chắc chắn trừ cha hắn thì không có ai biết sự tồn tại của Vân Tịch. 

Không phải hắn không muốn Cố Vân Tịch gặp mặt Lục gia mà hắn biết thời gian còn chưa đến!

Với tính tình nhạy cảm lúc đầu của Vân Tịch, sau khi Lục gia biết thì chỉ khiến Vân Tịch tổn thương!

Cố Vân Tịch quay đầu nhìn về phía hắn!

Lục Hạo Đình nói: “Em còn nhỏ, năm nay anh phải đi diễn tập quân sự, em còn bận thi vào đại học, căn bản không có thời gian qua Lục gia bên kia, anh muốn chờ em quyết định gả cho anh, sau đó sẽ mang em về gặp ông bà nội anh một chút!”

Cố Vân Tịch vẫn ngoẹo đều nhìn hắn không lên tiếng.

Trong lòng Lục Hạo Đình có chút bồn chồn!

Vừa rồi hắn nói rõ với Cố Vân Tịch là sợ cô biết hắn cố ý lừa gạt Lục gia bên kia sẽ hoài nghi tâm ý của hắn, dù sao trước đây Cố Vân Tịch luôn hoài nghi hắn rốt cuộc có nghiêm túc hay không. 

“Vân Tịch, em đừng hiểu lầm, em còn nhỏ, anh chỉ lo lắng em sẽ không ứng phó được, anh…”

“Có gì cứ nói với anh, em đừng hiểu lầm anh?”

“Anh… anh chỉ là…”

“Anh Hạo Đình, em cho anh chiếm nhiều tiện nghi như vậy, anh vẫn đang nghi ngờ em không chắc chắn gả cho anh sao? Anh có ý gì? Không muốn chịu trách nhiệm đúng không?”

Lục Hạo Đình: “...”

Cố Vân Tịch cười híp mắt có chút nguy hiểm đi về phía Lục Hạo Đình: “Nói… có phải không muốn chịu trách nhiệm với em hay không? Em nói cho anh biết, chiếm tiện nghi của em rồi đừng hòng chạy thoát dễ dàng như vậy!”

Lục Hạo Đình cúi đầu nhìn bộ dáng cô gái trước mặt hít mắt đầy hung dữ trong lòng ấm áp dâng lên.

Khóe miệng hắn không khỏi nâng lên: “Anh không chạy, cũng tuyệt đối không chạy!”

Cố Vân Tịch chếch mi, hừ hừ: “Như vậy còn tạm được!”

Nụ cười khóe miệng Lục Hạo Đình lớn hơn: “Nếu anh chạy thật em sẽ làm thế nào?”

“Bắt trở lại!”

“Sau đó thì sao?”

“Trói trên giường, ngủ với anh!”

Lục Hạo Đình: “...”

“Không có chuyện gì ngủ một giấc không thể giải quyết, một lần không được thì hai lần!”

Lục Hạo Đình: “...”

Hắn có chút đờ đẫn nhìn cô gái trước mặt, đây là Vân Tịch của hắn sao?

Lái xe còn mượt hơn hắn?

“Ha ha ha ha”, Lục Hạo Đình bất chợt cười to, kéo Cố Vân Tịch vào ngực mình, lồng ngực chấn động khiến Cố Vân Tịch cảm nhận được tâm tình người đàn ông này đang rất tốt!

Trán kề trán, Lục Hạo Đình đụng chạm chóp mũi thân mật Cố Vân Tịch: “Anh rất mong đợi!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play