Đình Đình?

Đình Đình?

Ha ha ha ha!

Gương mặt tuấn tú của Lục Hạo Đình đen lại, cúi đầu nhìn Cố vân Tịch cắn răng không nói!

Phụt!

Trong lòng Cố vân Tịch cười như điên!

Thì ra hồi nhỏ anh Hạo Đình còn có cái tên đáng yêu như vậy!

Cô ngoẹo đầu tưởng tượng anh Hạo Đình khi còn bé, gương mặt đầy lạnh lùng nghiêm túc của ông cụ non bị một đống trưởng bối gọi “Đình Đình”. Tưởng tượng một chút thôi đã khiến Cố Vân Tịch không nhịn cười được!

Nghe Cố Vân Tịch hỏi như vậy, mấy người có mặt đều sửng sốt ngây người, Đàm Cảnh Thiên thấy sắc mặt đen trầm của Lục Hạo Đình mới ý thức được mình đã nói cái gì?

Ách!

Cái này…. chỉ là gọi theo thói quen thôi mà!

Mà trong mắt Lâm Kiêu, mấy người này như ba bóng đèn lớn cả ngàn watt, Anh ta kích động đến bên Cố Vân Tịch kể toàn bộ truyện của Lục Hạo Đình cho cô nghe.

“Tôi nói cho cô nghe! Đây là tên hồi nhỏ của cậu ta, trong đại viện không ai không biết, không ai không hiểu a! Từ nhỏ cậu ta đã được gọi như vậy cho đến bây giờ! Khi còn bé cậu ta có rất nhiều chuyện, cậu ta… ấy ấy ấy!”

“Con mợ nó! Lục Hạo Đình, cậu đạp tôi làm cái gì?”

Những lời đó Lâm Kiêu còn chưa kịp nói ra khỏi miệng đã bị Lục Hạo Đình hung hăng đạp một cước kêu gào thảm thiết!

“Câm cái miệng của cậu lại, nếu không thì cút ra ngoài cho tôi!”

Bị đạp một cước, Lâm Kiêu không tức giận, ngược lại cười hì hì nhìn Lục Hạo Đình, nói với Cố Vân Tịch: “Cô nhìn xem cô nhìn xem! Thẹn quá hóa giận kìa! Tôi nói cho cô biết nha! Khi còn bé cậu ta làm rất nhiều chuyện xấu xa, cô cho rằng từ khi sinh ra cậu ta đã như vậy sao? Khi còn bé cậu ta không có bản lĩnh gì, khi đó thường xuyên bị người ta bắt nạt không thể phản kháng! Lúc trước cậu ta rất kém cỏi.”

Lâm Kiêu vừa nói vừa đụng phải bả vai Cố Vân Tịch: “Sao thế? Có phải hình tượng cậu ta trong lòng cô sụp đổ không hả? Còn nhiều chuyện nha! Tôi sẽ kể cho cô nghe toàn bộ được không?”

Cố Vân Tịch gật đầu: “Được! Anh nói hết cho tôi nghe những ai đã bắt nạt anh ấy.”

Lâm Kiêu kích động thiếu chút nữa ngất đi, anh ta nói sao!

Nhất định Lục Hạo Đình đã lừa cô gái nhỏ nhà người ta, cô gái này không biết là coi Lục Hạo Đình lợi hại đến mức nào. 

Vừa nghe cậu ta cũng từng bị người ta bắt nạt, cô liền thấy thất vọng đi!

Ha ha ha ha!

“Vân Tịch! Có phải cô cảm thấy cậu ta không lợi hại như vậy đúng hay không? Có phải trước kia cậu ta nói cậu ta rất lợi hại trước mặt cô hay không? Bây giờ nghe nói cậu ta từng bị bắt nạt có phải hình tưởng bị sụp đổ hay không?”

Cố Vân Tịch lắc đầu, nghiêm túc nói: “Không, anh nói cho tôi biết chuyện anh ấy bị bắt nạt, tốt nhất là nói cho tôi biết những ai đã bắt nạt anh ấy, sau này tôi sẽ báo thù cho anh ấy!”

Lâm Kiêu: “...”

Nụ cười Lâm Kiêu cứng lại trên mặt!

“Ha ha ha ha!”

Triệu Đại Hổ, Diệp Chấn Quân, Đàm Cảnh Thiên ha ha cười to!

Sắc mặt Lục Hạo Đình vốn đã đen, trong nháy mắt hòa hoãn lại, khóe miệng câu lên nụ cười yêu kiều!

Hắn có chút đắc ý, nhíu mày với Lâm Kiêu!

Lâm Kiêu tức muốn hộc máu!

Con mợ nó!

Cẩu lương này mặc dù rất ngọt nhưng Lục Hạo Đình nhét cẩu lương cho anh ta rất không ngọt như vậy a a a a!

Lần này Lâm Kiêu thật sự bị tổn thương, ngồi một chỗ mà không nói lời nào!

Thật khó chịu!

Lục Hạo Đình gọi mọi người vào ăn cơm.

Kết quả, vừa nãy còn khó chịu sắp chết, nghe được ăn rồi Lâm Kiêu liền đầy máu sống lại!

“Oa Đình Đình a! Đồ ăn trông ngon thật nha, tay nghề Vân Tịch thật tốt, về sau mỗi ngày… không đúng, bữa nào tôi cũng đến đây ăn chùa a!

Vừa nói xong đã bị Lục Hạo Đình đạp một cước!

“Cậu gọi một câu Đình Đình nữa thì đừng nghĩ đến ăn cơm!” Lục Hạo Đình lạnh giọng cảnh cáo!

Lâm Kiêu ngồi một bên ăn đến miệng bóng lộn, trừng hai mắt, giọng điệu Lâm Kiêu không thay đổi: “Ai nha! Cậu nói không cho tôi ăn thì không cho tôi ăn chắc! Đây chính là tay nghề của Vân Tịch, tôi với Vân Tịch cũng là bạn tốt, cậu dựa vào cái gì mà quản?”

Lục Hạo Đình nhếch mi: “Vân Tịch là vợ tôi!”

Lâm Kiêu bị thức ăn nghẹn trong cổ họng, lại bị tổn thương!

Đàm Cảnh Thiên, Diệp Chấn Quân và Triệu Đại Hổ cảm thấy vi diệu, bọn họ ngồi ở vị trí cao hơn người, đồ ngon đã ăn không ít, nhưng đồ ăn ngày thường cũng có thể ngon như vậy sao?

Đàm Cảnh Thiên nhìn Cố Vân Tịch, cô gái này còn trẻ tuổi, trắng trắng mềm mềm, nhìn kiểu rất có khí chất, không giống như người có thể làm việc nhà a?

“Vân Tịch! Tay nghề này cháu luyện thế nào vậy? Có phải trước kia thường xuyên nấu cơm không?"

Lục Hạo Đình như thế nào bọn họ đều biết, thằng nhóc này nhiều nhất cũng chỉ có thể làm chút đồ ăn để lấp đầy bụng, người làm lính nên việc dã ngoại sinh tồn đã trải qua cho nên bọn họ không lo lắng năng lực của hắn.

Lục Hạo Đình cũng biết nấu ăn một chút nhưng tuyệt đối không thể làm được đến mức này, chỉ có thể là Cố Vân Tịch làm, Cố Vân Tịch cười nói: “Khi còn bé cháu có nấu nhiều, sau đó bận học nên nấu ít đi, nhưng chỉ biết nấu thôi.”

Đây không phải là tay nghề đơn giản mà nấu ra được!

Đầu bếp của nhà hàng cũng chưa chắc có tay nghề này!

Đàm Cảnh Thiên nhìn Cố Vân Tịch bằng ánh mắt rất hài lòng, xã hội bây giờ phát triển, nam nữ trẻ tuổi yêu đương là rất bình thường, Lục Hạo Đình còn trẻ cũng không thấy dẫn một bạn gái nào về mà đã liền lấy về nhà. 

Cho nên cũng không cần ngạc nhiên!

Bọn họ thích ông cũng vui!

Chờ hai người lớn hơn một chút, tình cảm ổn định một chút, lại cân nhắc đến chuyện này cũng không muộn. 

Cho nên Đàm Cảnh Thiên đối với chuyện Cố Vân tịch và Lục Hạo Đình ở chung trong lòng cũng không có mâu thuẫn quá lớn. 

Nhìn cô gái nhỏ cũng không tồi!

Ánh mắt kia của Lục Hạo Đình, sao có thể không nhìn ra hắn rất thích cô nương này? 

Nhiều người làm lính đều có bệnh dạ dày, bởi vì hoàn cảnh mà bỏ bữa không ăn đều đặn, đúng lúc cô gái có tài nấu nướng giỏi bên cạnh có thể chăm sóc cho Lục Hạo Đình! Đàm Cảnh Thiên lại có ấn tượng tốt với Cố Vân Tịch mấy phần!

Ông cười khen: “Cô gái trẻ như vậy, có tài nấu nướng quả thật hiếm thấy!”

Nói xong lại nhìn Lục Hạo Đình một cái: “Thằng nhóc cháu mắt thật tốt, thật có phúc!”

Lục Hạo Đình cười một tiếng!

Triệu Đại Hổ là kẻ thô lỗ, ông đối với chuyện Lục Hạo Đình có bạn gái chỉ có vui mừng, cô gái nhỏ này nhìn cũng rất vui mắt, ông cũng không có cảm giác gì. 

Diệp Chấn Quân thấy thái độ của Đàm Cảnh Thiên, trong lòng cũng yên tâm hơn!

Đồ ăn rất vừa miệng, mấy người trừ Cố Vân Tịch đều là người làm lính, khẩu vị lớn lạ thường, rất nhanh, tám đĩa đồ ăn bị ăn sạch sẽ, Cố Vân Tịch muốn thu dọn bát đũa, Lục Hạo Đình không cho. 

“Cứ để đó trước đi! Lát nữa anh dọn cùng em, em đi nghỉ một chút đi, bọn anh đi nói chuyện một chút!”

Đây là chuyện liên quan đến bộ đội, hắn để Vân Tịch tránh đi một lát!

Cố Vân Tịch hiểu ý, gật đầu một cái rồi đi vào phòng ngủ.

Ánh mắt Lục Hạo Đình nhìn về phía Lâm Kiêu!
Lâm Kiêu nghi ngờ: “Cậu nhìn tôi làm gì?”

“Không phải muốn nói chuyện liên quan đến diễn tập sao, cậu có ý tưởng gì mới, Sư trưởng, quân trưởng, Tư lệnh đều ở đây, cậu có thể nói rồi!”

Lâm Kiêu: “...”

Cậu thù dai thật đấy?

Lão tử chỉ thuận miệng nói mà thôi, sao phải cắn mãi không buông như thế?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play