Thức ăn cho chó này, Lâm Kiêu ăn đến no căng!
Quay đầu nhìn cái đuôi đắc ý của Lục Hạo Đình sắp vểnh lên trời, Lâm Kiêu buồn bực sờ mặt mình một cái, anh ta nhìn cũng không kém hắn sao không tìm được cô gái nào vậy chứ?
Đúng là không cam lòng!
Trong tủ lạnh có một ít nguyên liệu nấu ăn, là từ lần trước Cố Vân Tịch đến, Lục Hạo Đình sẽ định kỳ chuẩn bị một ít đồ ăn bỏ vào trong tủ lạnh.
Cố Vân Tịch nhìn một chút, sau đó đi siêu thị mua thêm ít rau cải.
Lâm Kiêu bị đuổi không về, một mình Cố Vân Tịch ở trong bếp nấu cơm, Lục Hạo Đình bỏ anh ta ở lại cũng không được.
Để Vân Tịch nấu cơm cho mình ăn hắn còn không nỡ chứ đừng nói để cho Lâm Kiêu, tên quỷ đáng ghét này ăn!
Không để ý Lâm Kiêu nữa, Lục Hạo Đình đứng dậy đi vào bếp phụ giúp.
Ánh mắt Lâm Kiêu trừng lớn: “Này này này! Không phải chứ! Cậu còn biết nấu cơm sao?”
Ánh mắt Lục Hạo Đình không tốt nhìn anh ta một cái, không để ý anh ta nữa!
Với cái tính sợ thiên hạ không loạn của tên này, Lục Hạo Đình cảm thấy Lâm Kiêu sẽ không ngoan ngoãn ở đây chờ ăn, nói không chừng anh ta sẽ gọi một đống người đến!
Nhiều người như vậy, hắn làm sao để một mình Vân Tịch làm được?
Hơn nữa, bây giờ chỉ có ba người bọn họ, chắc chắn Vân Tịch sẽ không làm quá nhiều, nhỡ lát nữa có nhiều người đến, một mình Cố Vân Tịch làm sao nấu được nhiều thức ăn như vậy?
Đến lúc đó mọi người nhìn chỉ có Vân Tịch ở phòng bếp chỉ biết trách Vân Tịch không chu đáo, hắn đi vào cũng không ai dám nói gì!
Cố Vân tịch vốn chỉ chuẩn bị một ít rau cải trong không gian mang ra ngoài, thấy Lục Hạo Đình đi vào lại không đổi nữa, để lát nữa thêm một ít nước suối trong không gian vào đồ ăn cũng được.
Lục Hạo Đình nói: “Làm thêm vài món nữa, lát nữa có thể còn người đến nữa!”
Cố Vân Tịch ngừng một lát, nghĩ đến tính tình tên Lâm Kiêu kia, cô cười nói: “Được!”
Hai người bận trong phòng bếp.
Nếu bàn về tài nấu nướng, Cố Vân Tịch giỏi hơn so với Lục Hạo Đình rất nhiều cho nên phần lớn đều Lục Hạo Đình xuống tay, hầu hết các món ăn đều là Cố Vân Tịch nêm gia vị.
Lâm Kiêu ngồi ở bên ngoài một lúc lâu không thấy Lục Hạo Đình đi ra.
Cậu ta thật sự vào bếp nấu ăn à?
Thật vi diệu!
Trong đại viện, từ nhỏ đến lớn đánh nhau với Lục Hạo Đình, náo loạn nhiều năm như vậy, sau anh ta lại không biết ở nhà Lục Hạo Đình có một mặt như vậy?
Nhìn hai bóng lưng bận rộn trong bếp, nam cao lớn, nữ mảnh khảnh, thoạt nhìn bóng lưng hai người rất xứng đôi!
Phòng bếp khép kín coi như không tệ, sau một thời gian có một mùi thơm bay ra ngoài, Lâm Kiêu ngửi ngửi, thật là thơm!
Lục Hạo Đình không ra ngoài, anh ta ngồi một mình rất nhàm chán, hơn nữa, bị hai người này ngược đãi đến tim gan phèo phổi đều đau, dứt khoát gọi điện kêu người đến ăn chung.
Với gia thế của Lâm Kiêu, anh ta có thể gọi người tới đương nhiên không phải người bình thường, nhất là khi nghe nói Lục Hạo Đình đang nấu cơm, mấy lão đạo rối rít vội vàng chạy tới, tốc độ cực kỳ nhanh!
Rất nhanh, sư trưởng của Lục Hạo Đình là Triệu Đại Hổ, quân trưởng Diệp Chấn Quân và Tổng tư lệnh quân khu Giang Châu Đàm cảnh Thiên đã tới!
Lâm Kiêu ra mở cửa, mấy lão đạo ngó đầu vào phòng bếp thấy Lục Hạo Đình đang nấu cơm, mắt mở lớn, nhìn chằm chằm!
Trời ơi, đứa nhỏ này biết nấu cơm lúc nào thế?
Đây là người thừa kế Lục gia nha!
Vậy mà lại xuống bếp?
“Ôi! mợ nó! Thằng nhóc này đang nấu cơm thật này!”
Đôi mắt hổ phách của sư trưởng Triệu Đại Hổ kinh ngạc không thôi.
Sư trưởng Triệu Đại Hổ, người cũng như tên, dáng người đặc biệt lớn, rất giống một lão hổ lớn.
Diệp Chấn Quân đã đến tuổi trung niên, Đàm Cảnh Thiên là lớn tuổi nhất, so với Diệp Chấn Quân lớn hơn khoảng mười tuổi.
Đàm Cảnh Thiên nhìn bóng lưng trong bếp rất kỳ lạ!
“Này! Tiểu Lâm tử, đó là bạn gái nhỏ của Đình Đình sao?”
Đình Đình!
Mỗi lần nghe được cái tên này, khi nghe Diệp Chấn Quân gọi như vậy Lâm Kiêu cảm thấy sung sướng, sự khó chịu bị người khác gọi là “Tiểu Lâm tử” hoàn toàn biến mất không còn chút gì!
Lâm Kiêu nín cười, trả lời: “Đúng vậy! Năm nay mới mười bảy tuổi, còn chưa trưởng thành! Cô gái nhỏ bị đứa nhỏ hiểu chuyện, gì cũng tốt trong miệng các chú lừa về đó, tổng tư lệnh, sau này chú đừng nói với cháu phải học tập Lục Hạo Đình, chậc chậc chậc! Đây là gieo họa cho thiếu nữ vị thành niên mà!”
Đàm Cảnh Thiên trừng mắt: “Nói bậy gì đấy? cậu còn trẻ như vậy, chẳng lẽ còn không theo kịp trào lưu của tôi? Cái này gọi là đu trend, hiểu không?”
Cái gì?
Lâm Kiêu trợn tròn mắt!
“Không phải chứ?... Ngài ngần này tuổi rồi mà cũng biết đu trend?”
Đàm Cảnh Thiên làm ra bộ dáng kiêu ngạo, ngẩng đầu ưỡn ngực: “Đương nhiên, tôi rất thời thượng!”
Lâm Kiêu: “...”
Triệu Đại Hổ và Diệp Chấn Quân bên cạnh cười to!
Từ khi sinh ra, Lâm Kiêu đã gặp qua không ít nhân vật lớn như Đàm Cảnh Thiên , thế hệ trước đều là chiến hữu, ông nội Lâm Kiêu còn lớn hơn Đàm Cảnh Thiên!
Cho nên, ở trong mắt những người này, Lâm Kiêu và Lục Hạo Đình đều là người trẻ, đều lớn lên dưới mí mắt của bọn họ, nên dĩ nhiên cũng coi như con cháu nhà mình, thái độ rất thân thiết!
Lúc tụ tập không có ai, thái độ nói chuyện như những người trong nhà vậy!
Lỗ tai Lục Hạo Đình rất thính, nghe âm thanh phía bên ngoài, vội vàng đi ra xem một chút, đúng lúc đồ ăn đã nấu xong, cửa phòng bếp mở ra, hai người bưng thức ăn ra.
Mấy ánh mắt của mấy đại lão để nhìn chằm chằm Cố Vân Tịch, dù sao cũng là bạn gái Lục Hạo Đình, bọn họ rất tò mò!
Lần đầu tiên nhìn thấy cô gái này liền bị dung mạo của Cố Vân Tịch làm cho kinh ngạc!
Chú thích: dung mạo là chỉ dáng điệu và sắc mặt nói chung, biểu hiện một trạng thái tinh thần.
Bất cứ trường hợp nào, nhìn người trước tiên là nhìn mặt đầu tiên!
Càng là cô gái xinh đẹp thì sẽ dễ dàng lấy được hảo cảm của người khác!
Sau khi mấy người thấy Cố Vân Tịch chỉ cảm thấy dung mạo của cô gái này và Lục Hạo Đình quả thật rất xứng đôi!
Dung mạo Lục Hạo Đình trong đại viện nổi tiếng tốt, gia thế tốt, năng lực tốt, dáng người xuất chúng, không biết có bao nhiêu cô gái nhìn chằm chằm!
Ngay cả những trưởng bối như bọn họ, chỉ cần là có cô nương có đến tuổi, ai mà không muốn bắt cóc Lục Hạo Đình?
Bây giờ, tiểu tử này im lặng như vậy, dĩ nhiên đã có bạn gái!
Lục Hạo Đình nhìn Lâm Kiêu một cái, hắn biết tình huống hôm nay trốn không thoát, cho nên cũng chỉ có thể chấp nhận.
Kỳ thật, trong lòng Lục Hạo Đình rất rõ, cách làm này của Lâm Kiêu cũng giống hắn!
Chuyện hắn có bạn gái, trong bộ đội mọi người đều biết, nhiều người chú ý hắn như vậy, những đại lão này là chiến hữu với trưởng bối nhà mình, biết tin này không chừng ngay lập tức gọi điện thoại đến đế đô hỏi tình hình, lúc đó không tốt với Vân Tịch!
Cho nên, nhân tiện bữa cơm ngày hôm nay nói rõ thái độ, thỏa mãn sự tò mò của bọn họ, như vậy đối với Vân Tịch tốt hơn!
Chỉ cần hắn không muốn, không ai chạy đi nói cho người nhà hắn biết!
Thực tế, Lâm Kiêu đang quan tâm hắn mà thôi!
Hai người rất hiểu nhau mà thôi!
Lục Hạo Đình giới thiệu Cố Vân Tịch, Cố Vân Tịch cười chào hỏi mấy trưởng bối, sau đó bưng hết thức ăn ra!
Lâm Kiêu kích động ngồi xuống: “Ai nha! Tôi lớn từng này rồi, lần đầu tiên ăn đồ cậu nấu đấy! Hiếm khi mà!”
Đàm Cảnh Thiên cười nói: “Cháu, tiểu tử thúi này, đừng có cả ngày cà nhỗng như thế, không thấy Đình Đình có bạn gái rồi sao, lúc nào cháu mới dẫn một người về?”
Lâm Kiêu: “...”
Cố Vân Tịch: “...” Đình Đình?
Cố Vân Tịch quay đầu nhìn về phía Lục Hạo Đình, quả nhiên sắc mặt hắn tối lại!
Phụt.
" Anh Hạo Đình, đây là tên hồi nhỏ của anh?"