Trước cửa nhà là bóng người cà nhỗng của Lâm Kiêu, không có chút hình tượng nào mà tựa trên tường, bộ dáng kia nhìn là biết đã chờ rất lâu!

Thấy Lục Hạo Đình, ánh mắt Lâm Kiêu sáng lên, lại thấy Cố Vân Tịch, đôi mắt lại càng sáng hơn!

Đồng thời, sắc mặt Lục Hạo Đình càng thêm đen!

Hắn đưa tay khoác lên bả vai Cố Vân Tịch, bá đạo tuyên bố chủ quyền, lạnh lùng nói: “Có chuyện gì?”

Nhìn thấy động tác kia của Lục Hạo Đình, khóe miệng Lâm Kiêu giật một cái!

“Không có chuyện gì thì không thể tìm cậu sao? Hai ta làm việc nhiều năm không hợp, còn phần giao tình còn không cho phép tôi đến nhà cậu ăn bữa cơm sao?”

Lục Hạo Đình: “...”

Lâm Kiêu không để ý sắc mặt Lục Hạo Đình càng ngày càng đen, cười híp mắt nói với Cố Vân Tịch bên cạnh: “Người đẹp, chúng ta lại gặp rồi!”

“Lần trước từ biết rất tiếc nha! Còn tốt, chúng ta có duyên đấy chứ, biển người mênh mông mà hôm nay còn có thể tình cờ gặp nhau, rốt cuộc cũng có thể giải nỗi khổ tương tư!”

Khóe miệng Cố Vân Tịch giật một cái!

Lục Hạo Đình tức giận đi lên đạp anh ta một cái, khốn kiếp, lại dám ngay trước mặt hắn trêu bạn gái hắn, coi hắn chết rồi sao?

Cố Vân Tịch kéo Lục Hạo Đình lại, chớp đôi mắt to nghi hoặc nhìn hắn hỏi: “Anh Hạo Đình, anh ta là ai vậy?”

Nhất thời mặt Lâm Kiêu tối lại!

Khóe miệng Lục Hạo Đình ngoắc ngoắc.

“Không là ai hết, một người khiến người khác ghét mà thôi, em không cần biết!”

“Ồ!” Cố Vân Tịch nhu thuận gật đầu.

Lâm Kiêu tức giận: “Móa nó! Cố Vân Tịch, ngày đó lão tử ăn mặc phong lưu hào phóng đẹp trai đến tặng hoa cho cô, cô lại không nhớ tôi? Đầu cô là cái gì thế?”

Cố Vân Tịch: “Tôi rất thông minh a!”

Lâm Kiêu: “...”

“Chẳng qua nhìn anh rất bình thường, không có đặc biệt như anh Hạo Đình! Ngày nào cũng có nhiều người tặng hoa cho tôi, sao tốt biết anh là ai?”

Lâm Kiêu: “...”.

Lâm Kiêu chỉ mũi mình: “Trông tôi bình thường? Hắn thì đặc biệt?”

“Ừ!”

“Đặc biệt điểm gì?” Lâm Kiêu gần như thét ra lửa.

Mợ nó!

Nói anh ta cái gì cũng được, không thể nói dáng vẻ anh ta không được!

Cố Vân Tịch ngẩng đầu nhìn về phía Lục Hạo Đình, mắt mê luyến nói: “Anh Hạo Đình đẹp trai a!”

Lâm Kiêu thiếu chút nữa hộc máu!

Đẹp trai là đặc biệt sao?

Được rồi! Đúng là đặc biệt !

Khóe miệng Lục Hạo Đình hơi ngoắc ngoắc, hiển nhiên lúc này Lục Hạo Đình rất hưởng thụ!

Cánh tay khoác lên bả vai cô càng chặt!

“A…” Cố Vân Tịch che miệng nhỏ kêu lên: “Tôi nhớ anh là ai rồi!”

Ánh mắt Lâm Kiêu sáng lên, ngay sau đó liền cười, nói đi! Nói hắn đẹp trai, mạnh mẽ, phong lưu phóng khoáng, làm sao người đẹp không nhớ anh ta chứ?

Anh ta rất sát gái a!

Lâm Kiêu sửa lại tóc tai, vạt áo, bày ra vẻ mặt tự nhận đẹp trai vô cùng: “Rốt cuộc cô cũng nhớ tôi là ai a!

“Không phải lần trước anh là cái tên bị anh Hạo Đình một cước đạp bay trước cổng trường học hay sao!”

Lâm Kiêu: “...”

Nha đầu chết tiệt, đây là cố ý!

Nhất định là cố ý!

Nụ cười trên khóe miệng Lục Hạo Đình càng lớn hơn, quay đầu nhìn Cố Vân Tịch bằng ánh mắt dịu dàng: “Tốt lắm! Người không liên quan không cần nhớ, miễn cho cay mắt!”

Cố Vân Tịch: “...”

Lâm Kiêu: “...”

Cố Vân Tịch cười híp mắt, trên mặt tràn đầy tình yêu: “Em biết rồi, anh Hạo Đình nói cái gì em làm cái đó!”

Lục Hạo Đình cúi đầu hôn nhẹ lên trán cô một cái: “Ngoan!”

Cẩu độc thân Lâm Kiêu ở một bên: “...”

Nhịn mấy cũng không nhịn được: “Hai người đủ rồi nha! Tôi còn đang ở đây, trước mặt cẩu độc thân phát cơm chó còn có đạo đức hay không?”

Lục Hạo Đình quay đầu nhìn anh ta một cái: “Không thể hiện trước mặt cẩu độc thân chẳng lẽ thể hiện trước mặt đôi tình nhân? Làm vậy thì được gì?”

Lâm Kiêu: “...”

Anh ta lại không thể phản bác được câu nào!

Anh ta trừng mắt nhìn hai người một cái: “Còn không mau mở cửa, thấy khách ở cửa cũng không chào một tiếng?”

Sắc mặt Lục Hạo Đình đen lại, còn muốn vào nhà hắn?

“Có chuyện gì nói nhanh, nói xong thì cút nhanh lên!”

Lâm Kiêu: “...”

Bày ra vẻ mặt đó cho ai nhìn?

Da mặt Lâm Kiêu rất dày, thấy Lục Hạo Đình đắc ý anh ta liền không vui, hôm nay Lục Hạo Đình muốn anh ta đi, anh ta không đi đấy!

Muốn đuổi anh ta đi sau đó cùng bạn gái hôn hít sao, hừ, nằm mơ!

Lâm Kiêu sờ cằm một cái, mình khá thông minh đó chứ!

Hôm nay Lục Hạo Đình bận cả một ngày, xong việc liền vô cùng lo lắng rời đi, anh ta đón chắc đi đón bạn gái nhỏ, vốn muốn cùng đi gây sự nhưng vẫn còn chút chuyện chưa làm xong

Vì thể vừa làm xong liền đến của nhà Lục Hạo Đình chờ, lỡ như tên cầm thú này lừa con gái nhà người ta về nhà thì sao?

Anh ta ở đây để đảm bảo an toàn cho con gái người ta, vì vậy đừng để bị lừa bởi vẻ bề ngoài của đàn ông, nếu không sau này lại đau khổ!

Đợi một lúc thì thấy Lục Hạo Đình đưa con gái người ta về!

Ha ha ha!

Làm sao tôi lại thông minh như vậy chứ?

Lâm Kiêu nói: “Tôi có việc quan trọng tìm cậu, đi vào rồi nói, liên quan đến chuyện diễn tập!”

Lục Hạo Đình cau mày, chuyện quan trọng trước mắt là diễn tập quân sự, lần này diễn tập là trận diễn tập quy mô lớn, là cuộc tỉ thí giữa các quân khu với nhau, hơn nữa còn là quân khu lớn. 

Lần này hắn và Lâm Kiêu là đồng đội không phải đối thủ, đương nhiên phải phối hợp với nhau đánh bại đối phương. 

Nghe Lâm Kiêu nói vậy hắn không tiện từ chối. 

“Lúc trước họp không phải đã nói xong rồi sao?” Lục Hạo Đình không vui nói.

Lâm Kiêu trợn mắt: “Ai bảo nói xong? Tôi lại có ý hay, sao chúng ta không bàn bạc một chút? Lần này là diễn tập giữa các quân khu lớn với nhau không phải hai đoàn chúng ta so tài, tôi phải lấy đại cục làm trọng, chiến đấu vì chiến thắng của toàn đội dĩ nhiên phải bàn bạc thật kỹ rồi!”

Khóe miệng Lục Hạo Đình giật một cái, nghe những lời đứng đắn nghiêm túc này từ miệng Lâm Kiêu, thật đúng là không quen!

Thấy không đuổi được, Lục Hạo Đình chỉ có thể mở cửa, Lâm Kiêu vội vàng chen đi vào. 

Thời gian không còn sớm, Cố Vân Tịch nói: “Các anh nói chuyện đi, em đi nấu cơm, trong tủ lạnh có nguyên liệu nấu ăn không?”

Vừa dứt lời, Lâm Kêu nói rất khoa trương: “Cái gì? Cô còn phải nấu cơm?”

Sau đó che ngực, vẻ mặt đau lòng nói: “Cô gái a! Có phải cô bị người vẻ đạo mạo trang nghiêm lừa hay không? Cô biết người này là ai không? Cô có biết cậu ta có bao nhiêu tiền không? Coi như cô là bạn gái anh ta, còn trẻ như vậy mà yêu cậu ta, tương lai nếu gặp người có tiền hơn cậu ta không phải sẽ lỗ lớn sao, cô hy sinh lớn như thế mà còn phải nấu cơm sao?”

“Cậu ta không biết gọi người đến phục vụ cô à?”

Cố Vân Tịch: “...”

Lục Hạo Đình: “...”

Hắn rất muốn ném anh ta ra khỏi nhà.

Cố Vân Tịch cười nói: “Tôi không thích có người ở nhà quấy rầy tôi và anh Hạo Đình ở chung!”

Nói xong còn đặc biệt cho Lâm Kiêu một ánh mắt “anh hiểu không?”

Lâm Kiêu: “...”

Tim như bị mười ngàn mũi tên đâm!

Nghe vậy, khóe miệng Lục Hạo Đình lập tức câu lên, cái đuôi đắc ý cũng sắp vểnh lên trời!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play