Vào một ngày cuối tháng mười, nhà Miêu Hòa lại có khách đến thăm.
Dương Đại Lang mở cửa đón thì thấy là Lý Minh đang cười vui vẻ, bên cạnh y còn có một cụ già da nhăn nheo.
Tính cách của Lý Minh vốn thẳng thắn, sau lời chào, y nói ngay: “Hòa ca nhi à, lần trước ta đã nói, ngôi nhà này chính là tác phẩm tâm đắc nhất của ta! Có cơ hội chắc chắn sẽ dẫn người đến xem. Đây, Chu sư phụ này muốn xem thử. Ha ha, liệu có thể cho bọn ta vào tham quan không? Chỉ xem phòng khách và hệ thống thoát nước của nhà xí thôi, những chỗ khác thì không cần.”
Lúc này bụng của Miêu Hòa đã lớn, cậu ngồi trên ghế tựa cảm thấy thoải mái hơn. Nghe y nói vậy, Miêu Hòa mỉm cười nói: “Thật sự dẫn người đến đây à? Công việc của Lý sư phụ đúng là phát đạt. Không sao cả, lát nữa để Đại Lang dẫn hai người đi dạo xem.”
Không ngờ Lý Minh lại tiếp lời: “Đúng thế! Cũng trùng hợp, dạo này nhóm của bọn ta cũng làm việc ngay gần đây. Nghe nói ngọn núi bên cạnh được một người giàu mua lại, còn muốn xây một phủ đệ nghỉ mát. Đợi hoàn thành, chắc chắn họ sẽ ghé qua dùng bữa, khi ấy còn có thể giúp các ngươi sửa lại hàng rào nữa!”
Miêu Hòa ngạc nhiên: “Phủ đệ để nghỉ mát? Xa hoa quá nhỉ? Thế vị Chu sư phụ này là…” Cậu nhớ vừa rồi Lý Minh cũng gọi người này là “sư phụ”.
Trong lúc hai người đang trò chuyện, ông lão đã đi khắp nhà chính, xem xét từng chỗ một cách tỉ mỉ. Khi nghe nhắc đến mình, ông lão chắp tay nói: “Lão phu thuộc đội Chu gia ở thành Tô Châu, làm phiền rồi.” Trước khi Miêu Hòa kịp hình dung ra Tô Châu là ở đâu, ông lão đã trực tiếp hỏi đủ thứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT