Trong lòng Trương Miên đã cho rằng Lý Chiêu Đệ đã biết nhưng không nói. Giờ thấy bà ấy tỏ vẻ ngạc nhiên, lại nghĩ rằng đây chỉ là màn diễn xuất của bà ấy nên cũng không còn kiên nhẫn nữa, hỏi thẳng: “Đúng vậy, một việc lớn như thế này mà bên nhà mẹ đẻ không ai hay biết, phải nghe từ miệng người ngoài, chẳng phải quá nực cười sao! Đợi lát nữa, ta phải đi báo cho mẹ ngay! Em dâu cũng nên giải thích một chút chứ.”
Lý Chiêu Đệ biết giải thích thế nào đây? Từ sau khi lấy sáu lượng bạc từ Dương Đại Lang, bà ấy lặng lẽ tiêu tiền. Giờ nghe chuyện nhà Dương Đại Lang xây nhà gạch xanh, không biết vì sao bà ấy lại cảm thấy có điềm chẳng lành…
Sau đó, cả hai đến trước mặt bà cụ.
Khi bà cụ nghe nói nhà Dương Đại Lang xây cả một ngôi nhà to bằng gạch xanh, đôi mắt lập tức sáng lên. Đặc biệt khi nghe Trương Miên thêm mắm dặm muối: “Nghĩ lại thì, lúc đầu Dương Đại Lang lấy Hòa ca nhi, gần như không đưa sính lễ gì cả. Khi đó, chúng ta thấy nhà họ khó khăn nên mới vậy. Giờ người ta phát đại rồi, kiếm một cái cớ để bổ sung chút quà mừng, cũng đâu quá đáng nhỉ?”
Lý Chiêu Đệ đổ mồ hôi lạnh, lòng đầy lo lắng. Đây chẳng phải là lý do bà ấy đã dùng cho chính mình rồi sao?
Bà cụ gật đầu nói: “Cũng đúng. Con dâu này, ngươi cứ làm theo lời chị dâu nói đi. Ngươi là mẹ của Hòa ca nhi, để ngươi nói thì thích hợp hơn.”
Nhưng sao Lý Chiêu Đệ dám nói chứ! Bà ấy còn đang nắm hai tờ giấy chứng nợ của Dương Đại Lang trong tay đây này! Lý Chiêu Đệ liên tục lắc đầu: “Thế… Thế sao được! Mẹ à, sính lễ trước đây dù nhiều hay ít thì nhà ta đã chấp nhận rồi. Giờ lại đi đòi từ người ta thì chẳng hợp lý, cũng chẳng ai thèm để ý đến chúng ta đâu!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT